Cái Gì? Tôi Trở Thành Mỹ Nhân Tang Thi Trong Lòng Vai Ác Đỉnh Cấp
Phi Quan Âm Tình07-11-2025 20:50:40
Dây vào người này, không biết là may mắn hay là sai lầm.
Chẳng mấy chốc, đồng đội khác cũng lần lượt chất đồ lên xe. Không ngờ Long Nghiên cũng leo lên chiếc xe của họ, vừa vào đã ngồi xuống ghế sau cùng Bùi Tây Tình, cười nói rôm rả.
Bùi Tây Tình định giả vờ ngủ nhưng nghe chị ấy nói phía trước phát hiện một đội dị năng giả nên tò mò hỏi: "Cái gì cơ? Chị Long Nghiên, chị thấy đội nào thế?"
Long Nghiên nói: "Lúc nãy hệ thống kiểm tra phát hiện ra, có một đội dị năng giả luôn theo sát chúng ta, giữ khoảng cách không gần không xa. Hệ thống quét được dị năng của họ khá mạnh, hình như trong đó còn có một người sở hữu song dị năng. Nếu chúng ta tiếp tục đi thẳng, chắc sẽ gặp họ."
"Nếu thật sự là cao thủ thì tốt quá rồi, có thể giao lưu thực chiến. Nhìn có vẻ cũng là đội chính quy của căn cứ, không giống như cái đám lộn xộn mà chúng ta gặp trước đây. Gặp đội căn cứ thì có khi còn trao đổi được vật tư hay tin tức."
Song dị năng giả?
Trong thời mạt thế, loại người này rất hiếm.
Không lẽ là nhóm nhân vật chính?
Bùi Tây Tình có linh cảm chẳng lành định hỏi có thể tránh đi được không thì Long Nghiên đã nhìn cô chằm chằm, cười phá lên như phát hiện ra điều gì đó mới mẻ: "Tây Tình! Khóe miệng em bị trầy rồi kìa! Hahahaha, em bị sao vậy hả?"
Bùi Tây Tình sờ sờ khóe miệng, cảm nhận được chút máu còn sót lại bên trên, vội lau đi,"Có lẽ là... lúc nãy không cẩn thận đụng trúng đâu đó thôi."
Long Nghiên liếc cô một cái đầy ẩn ý: "Vậy thì phải cẩn thận nhé, sau này đừng để đụng trúng nữa đấy."
Tiếng cười của chị khiến hai người phía trước chú ý, Lăng Lãng đang lái xe, không thấy rõ vết thương ở khóe miệng cô, chỉ nghe thấy lời cô giải thích thì lười biếng lên tiếng: "Không ngờ cô ngủ trong xe mà cũng có thể tự đập vào đâu đó. Tôi thì đang vất vả lái xe phía trước, còn cô ở đằng sau thì ngủ khò khò, mà đường phía trước lại toàn đoạn khó đi, cẩn thận đấy, đừng để ngủ say quá rồi bị xóc cho đập đầu lần nữa."
"Lần này là đập vào khóe miệng, lần sau mà ngủ nữa, biết đâu răng cũng gãy luôn đấy."
"..."
Bùi Tây Tình: "Không biết nói chuyện thì im lặng được không? Anh lo lái xe của anh đi."
Lăng Lãng cười: "Chuyện này chắc chỉ cô mới làm được thôi."
Bùi Tây Tình: "Tôi không cố ý, là tai nạn thôi."
Người đàn ông ngồi ghế phụ nghe vậy liếc nhìn cô một cái. Bùi Tây Tình mặt không đổi sắc: "Thật mà, là tai nạn."
Cô chỉ vào khóe miệng: "Lúc ngủ đập vào, không cẩn thận nên chảy máu. Lúc đó tôi mơ màng nên không phát hiện, nếu không thì đã biết sớm rồi."
Lăng Lãng: "Được rồi, tôi khuyên cô ngồi sau nhớ thắt dây an toàn vào, sắp vào đoạn đường hiểm rồi đấy."
Bùi Tây Tình chỉnh lại tư thế: "Tôi không sao, anh cứ lái đi."
Lăng Lãng: "Cô nói đấy nhé, lát tôi lái nhanh mà cô lại muốn ói thì đừng trách tôi."
"Yên tâm, lần này chắc chắn không."
Long Nghiên nhìn cô với ánh mắt đầy thâm ý. Tầm mắt chị đảo qua người Lăng Lãng rồi lại nhìn về phía cô.
Bùi Tây Tình giả vờ không thấy. Vội vàng nghiêng người về phía cửa sổ, quan sát tình hình hai bên đường. Phía trước ngày càng xấu hơn, mặt đường đầy đá lớn rơi vãi.
Đường vốn đã sửa giờ toàn là ổ gà, hố to nhỏ còn có cả xác sống và xác chết nằm vương vãi. Xe dù đã cố gắng tránh né nhưng vẫn không tránh khỏi bị xóc nảy.
Lăng Lãng đạp phanh, giảm tốc độ: "Cây cầu phía trước trông như sắp sập vậy, không biết có đủ sức chịu đến lúc mình đi qua không nữa."
Long Nghiên xuống xe kiểm tra, sờ vào từng viên đá trên cầu rồi nói: "Tạm thời vẫn ổn, chưa đến mức nguy hiểm lắm. Dù sao thì cây cầu này là con đường duy nhất để sang bờ bên kia, mà đến giờ nó vẫn còn đứng vững, chứng tỏ là vẫn có thể qua."
Mấy chiếc xe phía sau cũng dừng lại, mọi người nhìn sang bên kia sông,"Đường bên này thật sự quá tệ, nếu không đến mức bắt buộc thì chẳng ai chọn đi lối này."
"Thử qua thôi nhưng cũng phải chuẩn bị tinh thần cho tình huống xấu nhất." Long Nghiên lên xe: "Nếu cầu không trụ nổi thì dùng dị năng kéo xe qua."
Phó Phong nói: "Hay để tôi qua trước, buộc dây vào xe, nếu cầu sập thật thì tôi sẽ kéo xe qua."
Lăng Lãng: "Giảm tải đi, tất cả mọi người qua trước, tôi với Lữ Húc Đông ở lại lái xe."