Chương 40

Cái Gì? Tôi Trở Thành Mỹ Nhân Tang Thi Trong Lòng Vai Ác Đỉnh Cấp

Phi Quan Âm Tình 07-11-2025 20:50:41

"Lý do đâu? Làm việc cho căn cứ, can thiệp làm gì?" Lăng Lãng chẳng bận tâm: "Dù có lý do hay không em thấy vẫn nên quản lý một chút. Dù gì thì anh cũng là người đại diện của Farallon mà..." Đoạn Kiêu Lâm liếc anh một cái, Lăng Lãng nghẹn lời rồi nói nốt: "... Đại diện." Bùi Tây Tình tò mò: "Đại diện? Anh Đoạn là đại diện gì vậy?" Farallon là tổ chức của trùm phản diện đấy, Đoạn Kiêu Lâm từng nói đã gặp boss lớn kia, cô cũng muốn gặp thử xem sao. Hơn nữa... đại diện? Đại diện gì chứ, cô chưa từng nghe nói bao giờ. Bùi Tây Tình chống tay lên lưng ghế của Lăng Lãng, mắt đầy tò mò: "Tôi được biết không? Đây có tính là bí mật của căn cứ mấy anh không?" Lăng Lãng chuẩn bị lái xe, chạm phải ánh mắt cô, khẽ ho một tiếng rồi lập tức quay đi nhìn đường phía trước: "Cô... tò mò mấy chuyện đó làm gì?" "Vì tôi muốn... hiểu thêm về anh Đoạn." "..." Lăng Lãng không thể tin nổi: "Cô nói gì cơ?" Ngay cả Đoạn Kiêu Lâm đang ngồi ghế phụ cũng hơi khựng tay lại. Ánh mắt sau cặp kính hơi liếc sang, nửa như dò xét nửa như quan sát. Bùi Tây Tình thấy tim mình thót lên, vội vàng giải thích: "Tại tôi thấy Farallon rất thần bí, nên muốn tìm hiểu thêm, anh Đoạn là người của Farallon, tôi cũng muốn biết thêm về ảnh." Lăng Lãng: "Thôi đi, muốn biết chuyện của Farallon, cô là chê mình sống lâu quá à? Muốn sống thì bớt tò mò lại, nghe tôi khuyên trong đó toàn là những người không dễ chọc đâu." Bùi Tây Tình hơi thất vọng thở dài, vừa ngồi lại vào ghế, Đoạn Kiêu Lâm ngồi ghế phụ ung dung lên tiếng: "Tôi cũng coi như là đại diện bên đàm phán và thẩm vấn của Farallon, sao? Hứng thú với mấy việc đó à?" Bùi Tây Tình tròn xoe mắt: "Không, không hứng thú, chỉ hỏi thôi..." Đàm phán thì chắc là giải quyết mâu thuẫn nội bộ căn cứ, còn hiểu được. Nhưng hai chữ "thẩm vấn" thốt ra từ miệng anh, nghe lạnh hết sống lưng, khiến cô vô thức lùi về sau né tránh ánh nhìn của anh. Lăng Lãng bật cười: "Hèn, anh tôi nói đúng, cô lại bắt đầu sợ rồi, đúng là đồ ngốc." Bùi Tây Tình nhỏ giọng phản bác: "Anh mới sợ ấy, đồ ngốc lớn nhất là anh." Lăng Lãng khởi động xe, như thể không nghe thấy. Nhưng nơi người khác không nhìn thấy, khoé miệng anh ta lại khẽ cong lên: "Ngồi vững, đi đây." Sau khi mấy chiếc xe cắt đuôi được đám theo dõi suốt hai ngày, họ lại tiếp tục lên đường. Chuyến đi lần này còn gian nan hơn tưởng tượng, nhiều tuyến đường dự kiến không thể đi được, hoặc là phải bỏ xe đi bộ, hoặc là phải lái xe vòng đường xa. Trên xe còn chở theo thiết bị và tài liệu quan trọng, bỏ xe là lựa chọn bất đắc dĩ. Hơn nữa trong đội còn có Bùi Tây Tình, thể lực của họ đã được huấn luyện chuyên nghiệp nên đi mấy ngày đêm không sao nhưng cô thì không. Lại vật lộn giữa thành phố và sa mạc thêm hai ngày nữa, Bùi Tây Tình đã mềm oặt, rũ người nằm co ở hàng ghế sau, đến mức xe dừng mà cũng không còn sức để xuống. Không ngờ không phải lính đặc chủng mà cũng được "trải nghiệm" hành quân tác chiến như lính đặc chủng thật. Đường sá phần lớn đã bị phá hỏng, thỉnh thoảng còn thấy mấy con thây ma đói đến mức đang gặm bê tông ven đường, chuyến đi lắc lư dữ dội hơn cả lúc cô đóng phim cưỡi ngựa, gấp mười lần, mật lẫn dịch vị trong dạ dày suýt nữa cũng trào ra ngoài. Cô nôn mấy lần, Lăng Lãng vừa trêu vừa giảm tốc. Lúc cô đang nôn đến chết đi sống lại, vô tình thấy Đoạn Kiêu Lâm trên xe, trong tình trạng gấp rút như vậy mà anh ấy vẫn có thể đọc sách, thỉnh thoảng còn xử lý tài liệu gửi từ tổng bộ. So sánh với anh cô thấy mình đúng là "gà con". Đôi khi cô nhìn anh lâu quá anh ngẩng mắt lên, còn cười như không cười nói: "Còn muốn nôn à? Nôn xong rồi thì tiếp tục đi chúng ta phải đến được thành phố phía trước trong vòng ba ngày." Bùi Tây Tình cảm thấy như trời sập đến nơi. Khi xe dừng, cô đã nôn đến gần như ngất xỉu, mọi người dường như đã xuống xe dựng lều nấu ăn cả rồi, chỉ còn cô vẫn nằm bất động ở hàng ghế sau, nhắm mắt ngủ. Lúc mơ màng, hình như có ai mở cửa xe, gió lạnh lùa vào. Cô mở mắt ra, thấy Long Nghiên đang cười tít mắt nhìn cô: "Tỉnh rồi à? Xuống ăn gì đi mọi người ra ngoài khảo sát địa hình và dọn dẹp thây ma quanh đây hết rồi, em xuống ăn chút rồi tụi mình đi tắm luôn."