Lý Chiêu Hài lập tức ngẩng đầu, mặt biến sắc như thể không thể tin nổi vào những gì mình vừa nghe.
Vân Quán Nguyệt bình thản nhìn cô ấy, ánh mắt thẳng thắn đối diện: "Biết trước kết cục như vậy rồi, cô vẫn muốn chết sao?"
Lý Chiêu Hài sững người vài giây, rồi cảm xúc đột ngột vỡ òa.
Cô ấy ôm lấy đầu, liên tục lắc mạnh, giọng khàn đặc: "Tôi không biết... Tôi không biết... Tôi không muốn như thế... Xin lỗi, tôi cũng không muốn thế này..."
"Sống mệt mỏi quá. Tôi là một kẻ chẳng ai yêu thương, một thứ vô dụng, là rác rưởi... Xin lỗi, tôi chỉ muốn giải thoát bản thân... Tôi đâu muốn như thế..."
Lâm Thiến khóc từ nãy đến giờ mà cũng hoảng sợ, vội ôm chầm lấy cô ấy, giọng nhẹ nhàng dỗ dành: "Không sao đâu Tiểu Chiêu, không phải lỗi của cậu, không ai trách cậu cả."
Nhưng lời an ủi đó hoàn toàn vô dụng, Lý Chiêu Hài đã rơi vào khủng hoảng, hoàn toàn mất kiểm soát.
Vân Quán Nguyệt lập tức đứng dậy, nhanh chóng bước đến bên cô ấy, đưa tay giữ chặt lấy gương mặt Lý Chiêu Hài, bắt cô ấy ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mình. Trong lúc đó, cô nhẹ nhàng đọc một đoạn chú tĩnh tâm.
Giọng cô mềm mại, xen lẫn âm điệu kỳ lạ khó diễn tả thành lời, vừa êm dịu lại vừa mang theo một loại áp lực vô hình khiến người ta buộc phải lắng nghe.
Động tác của Lý Chiêu Hài dần chậm lại, rồi từ từ bình tĩnh hơn.
[Ô hay, càng lúc càng thú vị rồi đây. ]
[Cô ấy vừa đọc gì thế nhỉ? Nghe êm tai lắm, cứ có cảm giác dễ chịu kỳ lạ. Lúc nãy tôi bực bội, giờ lại thấy bình tĩnh hơn thật. ]
[Chẳng biết cô ấy lẩm bẩm gì, nhưng hay phết đấy. ]
[Tôi chỉ muốn biết là có thật không? Lý Chiêu Hài thật sự bị bắt cóc? Ba mẹ ruột cô ấy không phải hai người kia sao?]
[Lúc đầu vô tình bấm vào xem, ai ngờ cuốn thật. Tôi quyết định cắm trại trong phòng livestream này để theo dõi cho tới cùng!]
Vân Quán Nguyệt vừa giúp Lý Chiêu Hài ổn định lại, điện thoại trong túi áo bỗng rung lên.
Cô lấy ra xem, là tin nhắn từ cậu trợ lý trẻ.
Trợ lý: [Bác sĩ Vân, tôi đã liên hệ được với tổ chương trình "Đường Về Nhà". Hai vợ chồng nhà họ Cao đang ở Lộc Thành, chắc mất khoảng ba tiếng nữa mới đến nơi. ]
Trợ lý: [À, đạo diễn Chương cũng đã sắp xếp xong chỗ làm xét nghiệm ADN rồi. Bác sĩ Vân, cô chắc chắn... không vấn đề gì chứ? Chúng ta sẽ phát livestream toàn bộ quá trình này. ]
Vân Quán Nguyệt mỉm cười.
Vân Quán Nguyệt: [Hoàn toàn không thành vấn đề. ]