Ngủ một giấc, Vân Quán Nguyệt thấy người khoẻ khoắn hẳn.
Cô lười biếng rời giường đi đánh răng rửa mặt, tiện tay đặt luôn một phần đồ ăn sáng. Chờ đồ tới, cô cuộn mình trong chiếc ghế đơn ở phòng khách, vừa ngồi vừa ung dung lướt điện thoại.
Hai bản thông báo được đăng lúc rạng sáng, cô cũng thấy rồi.
Những lời mắng chửi, công kích đủ kiểu trong phần bình luận, cô chẳng mảy may bận tâm, thậm chí còn kiên nhẫn ngồi xem được một lúc.
Ăn sáng xong, Vân Quán Nguyệt cầm điện thoại đi tới bên cửa sổ kính sát đất, chọn đúng vị trí có ánh sáng ấm áp dịu nhẹ, mở livestream.
[Phải tranh thủ tích hào quang công đức, không thể chần chừ!]
Li Miêu là nền tảng livestream có lượt người dùng cao nhất hiện tại. Ngay khi cô vừa phát sóng, những ai đã theo dõi đều nhận được thông báo.
Sức nóng từ tối qua còn chưa hạ, thậm chí chủ đề còn leo top tìm kiếm thêm lần nữa, kéo lượt xem kênh của cô tăng chóng mặt.
Trong chớp mắt, số lượng người xem trực tiếp đã vượt mốc hai mươi nghìn.
[Cuối cùng cũng canh được rồi! Tưởng chị không livestream nữa cơ!]
[Hot như vậy thì ai mà bỏ được? Tôi đoán chắc bước tiếp theo là bán hàng online, chiêu này tôi thấy cả trăm lần rồi. ]
[Hôm nay có livestream gọi video không?]
[Bác sĩ Vân, chị thật sự biết xem tướng, coi bói à?]
Dòng bình luận nổ ra như pháo hoa.
Vân Quán Nguyệt chọn vài dòng để phản hồi: "Có gọi video, vẫn luật như hôm qua nhé. Ừ, tôi biết xem thật. Bán hàng á? Bán cái gì mới được?"
Dòng bình luận đó cũng nhắc khéo cô một phải tranh thủ lúc rảnh đi mua ba đồng xu cổ về.
"Muốn gọi video với tôi thì bắt đầu đăng ký đi nhé."
Cô cười tươi nhìn vào ống kính, ánh nắng rọi thẳng vào người cô như phủ lên một lớp bụi vàng óng ánh, ngay cả mấy sợi tóc nhỏ cũng đang toả sáng.
Vì ở nhà nên Vân Quán Nguyệt không trang điểm. Cô vẫn mặc bộ đồ ngủ màu nhạt, mái tóc dài xoăn nhẹ xõa đến ngang lưng, vài lọn tóc lòa xòa rơi xuống gò má.
Chính dáng vẻ lơ đãng, hơi lộn xộn ấy lại khiến người ta không thể rời mắt.
Da cô rất trắng, nếu không có dòng chữ "không filter, không chỉnh mặt" hiện rõ trong phòng livestream, e rằng ai cũng nghĩ cô bật hiệu ứng làm đẹp đến mức tối đa.
Đó cũng là lý do, người ta có thể chửi cô dàn dựng kịch bản, chứ chẳng ai đụng đến chuyện nhan sắc. Bởi vì gương mặt như thế, muốn chê cũng chẳng tìm được điểm nào.
[Tôi chuẩn bị xong rồi!]
[Này cô gái, tôi nói số mười, trong vòng một phút cô nhất định phải gọi video với tôi!]
[Có thật sự giỏi đến thế không? Tôi không tin, trừ khi cô gọi tôi. ]
[Đồ streamer rác rưởi, toàn dựng kịch lừa người. Chắc chắn cô cấu kết với nền tảng Li Miêu, can thiệp vào chế độ gọi ngẫu nhiên, làm gì có chuyện ngẫu nhiên chứ, toàn là người phe cô!]
[@Thuần-Hmm-Hmm nói đúng đó! Streamer giờ giỏi tới mức điều khiển được cả hệ thống livestream, thậm chí còn khiến công an đăng thông báo. Vậy nên xin hỏi một câu cô giỏi thế từ bao giờ vậy hả?]
[Cô gái ơi, khả năng "đá đểu" của cô đỉnh lắm đó!]
Vân Quán Nguyệt chẳng mảy may bị ảnh hưởng bởi đám bình luận châm chọc, vừa đếm ngược ba giây vừa bấm chọn nút gọi ngẫu nhiên.
Hai giây sau, một người dùng có tên Tôi thích xúc xích được hệ thống đẩy lên.
Cô vừa định mở miệng nói rõ quy tắc, người bên kia đã lên tiếng trước: "Tôi biết rồi, phải tặng ba chiếc máy bay đúng không? Nhưng tại sao tôi phải tin là cô xem chuẩn? Lẽ ra phải xem trước rồi mới tặng chứ?"
Người được kết nối là một gã đàn ông, giọng nói ồm ồm cộc cằn, còn không hề giấu giếm sự khó chịu.
Nghe vậy, Vân Quán Nguyệt nhướn mày, đổi tư thế ngồi, tiện tay ôm chiếc gối lông mềm lên đùi: "Vậy theo anh thì nên làm thế nào?"