Chương 21.2: Chính là cô ta

Nữ Phụ Ác Độc, Dựa Vào Huyền Học Phản Kích

Vĩ Cầm 07-11-2025 23:26:18

[Mấy người đúng là lạ, đã không tin còn ở lại livestream làm gì? Ai năn nỉ đâu. ] [Tôi chỉ muốn xem mấy người bị lừa kiểu gì thôi, liên quan gì đến cậu?] Tờ bùa cháy sạch, chỉ còn lại một đám tro mịn như bụi. Vân Quán Nguyệt nghiêng người về phía ống kính, nói với Tiểu Niên: "Liên kết giữa em và đối tượng âm hôn đã bị chị cắt rồi. Vài ngày tới, cố gắng vận động nhiều hơn, ra ngoài tắm nắng một chút cho thoáng, xua bớt xú khí bám trên người." Tiểu Niên chưa hoàn hồn vì màn vừa rồi, gật đầu liên tục: "Chị nói gì em nghe nấy, tuyệt đối không dị nghị". "Em nghĩ ra được người đó rồi." Tiểu Nhã thoát khỏi dòng suy nghĩ, ánh mắt trong trẻo điềm tĩnh nay nhuộm chút lạnh lùng: "Em gọi điện xác nhận một chút." Câu nói của cô ấy nhanh chóng kéo sự chú ý của khán giả về lại livestream. [Gọi điện xác nhận? Xác nhận kiểu gì chứ? Chẳng lẽ gọi hỏi thẳng?] [Người ta sao mà thừa nhận được?] Cả phòng như nín thở theo dõi, chỉ thấy Tiểu Nhã rút điện thoại, bấm số rất thành thạo. Dường như biết rõ người xem đang tò mò, cô ấy còn bật luôn loa ngoài. Chuông đổ chưa đến nửa phút đã có người bắt máy. Một giọng nữ thảo mai vang lên rõ mồn một qua loa: "Nhã Nhã? Gọi tớ có chuyện gì đấy?" Tiểu Nhã giữ nguyên vẻ bình thản: "Không có gì đâu. Chỉ là tớ chợt nhớ đợt trước mọi người có tặng quà mừng tớ trúng cử. Dạo gần đây hơi bận, hôm trước anh tớ dọn nhà làm rơi mất vài món. Tớ không nhớ rõ là ai tặng gì nữa. Cụ thể là rơi mất một cây bút, một mô hình mèo, với một quyển sổ tay. Cái nào là cậu tặng nhỉ? Nếu đắt thì để tớ tìm lại, thật ngại quá." Bên kia im lặng vài giây: "Sao cậu không giữ cẩn thận vậy?" "Xin lỗi nhé, tớ sẽ cố tìm lại." Cô gái kia nghe xong liền cuống lên: "Vậy cậu tìm đi, mô hình mèo đó là tớ làm bằng tay đấy. Dù không đắt tiền nhưng là tấm lòng, không thay thế được đâu!" Tiểu Nhã gật đầu, dứt khoát tắt máy. "Là cô ta." Cô ấy dường như vừa nhớ ra điều gì đó, quay sang hỏi anh trai bên cạnh: "Anh, người trong mơ có nốt ruồi đen cỡ hạt đậu trên đầu mũi không?" Tiểu Niên sững người: "Sao em biết?" Tiểu Nhã đáp: "Năm ngoái cô ta từng giới thiệu em làm quen với anh họ cô ta, muốn gán ghép bọn em. Em từ chối nhưng cô ta vẫn cho em xem ảnh. Nốt ruồi đó rất nổi bật, nên em nhớ rõ. Tháng trước, cô ta cũng từng nhắc trong nhóm là anh họ vừa mất vì tai nạn. Đó là lý do em bắt đầu nghi ngờ cô ta." Thái độ của cô ấy vẫn điềm tĩnh đến lạ thường. [Trời đất, tôi nhớ ra rồi! Không phải cô gái này là thủ khoa khối tự nhiên tỉnh X năm kia à? 738 điểm vào thẳng đại học thủ đô, từng được báo chí đưa tin đấy!] [Không thể tin nổi, bảo sao nhìn gương mặt đã thấy đúng chất học sinh xuất sắc. Hoá ra là học sinh xuất sắc thật. ] [Học giỏi thì sao chứ? Cuối cùng cũng phải tham gia đóng kịch, lừa tiền thiên hạ như ai thôi. Toàn người vì tiền mà chẳng cần lương tâm nữa. ] [Sao ở trên lại nồng nặc mùi ghen tị vậy?] Vân Quán Nguyệt không lấy làm lạ trước phản ứng lạnh lùng của Tiểu Nhã. Chỉ cần nhìn bát tự là đủ biết cô gái này bề ngoài có vẻ dễ gần nhưng thực chất lại khá lạnh nhạt, cả EQ lẫn IQ đều vượt chuẩn. Cô ấy chỉ quan tâm đến gia đình mình. Vân Quán Nguyệt khẽ mỉm cười: "Vậy em tính xử lý chuyện này thế nào?" Tiểu Nhã từ tốn đáp: "Em sắp vào viện nghiên cứu, sau này cũng ít liên lạc với gia đình. Mối quan hệ với cô ta đương nhiên sẽ nhạt dần, không cần phải làm gì thêm." Tất nhiên, đó chỉ là lời cô ấy nói ra. Còn những gì đang nghĩ trong lòng, cô ấy sẽ không nói với ai cả. Qua màn hình, Vân Quán Nguyệt chạm mắt với Tiểu Nhã, bắt gặp tia lạnh lẽo ẩn sâu trong đáy mắt cô ấy, lại nở một nụ cười nhàn nhạt. "Nếu không còn gì nữa thì chị tắt livestream nhé, đồ ăn sắp giao tới rồi." Tiểu Niên vô thức quay sang nhìn em gái. Tiểu Nhã gật đầu: "Không còn gì đâu ạ, cảm ơn chị." Vân Quán Nguyệt xua tay: "Không có gì." [Tắt livestream nhanh vậy sao? Này chị gì ơi, không kiếm tiền nữa hả?] [Tưởng sẽ tiếp tục kết nối với khách nữa chứ! Kết nối nữa được không? Em cũng muốn được lên sóng!] [Ngoài livestream này thì còn kênh nào xem vận nữa không? Gần đây em xui lắm, muốn tìm cao nhân giúp một tay. ] "Chiều hoặc tối nếu rảnh tôi sẽ phát sóng tiếp. Còn kênh khác á?" Vân Quán Nguyệt nhìn loạt bình luận, suy nghĩ vài giây rồi chỉnh lại tư thế, nghiêm túc giới thiệu: "Mọi người có thể ghé Trung tâm tư vấn tâm lý Tinh Vũ, tôi làm việc ở đó. Hẹn gặp lại lần sau, chào nhé."