Vân Quán Nguyệt chẳng bận tâm mấy người lên sóng vì mục đích gì, miễn cô có thể tích thêm công đức là được.
Cô cong khóe mắt, nhìn vào khung hình: "Chào em, em muốn xem gì nào?"
"Thật ra em cũng không biết có gì để xem nữa."
Tô Tô khẽ chạm tay vào mũi, nở nụ cười hoàn hảo đã luyện qua nhiều lần, tinh nghịch nói: "Hay là xem giúp em xem bao giờ mới nổi tiếng đi?"
Vân Quán Nguyệt nhướng mày: "Được thôi. Em chọn xem tướng hay gửi riêng ngày giờ sinh? Xem qua màn hình có thể hơi sai lệch, tốt nhất nên kết hợp cả hai thì chuẩn hơn."
Tô Tô đáp ngay: "Vậy thì cả hai nhé, em gửi thông tin riêng cho chị!"
Vân Quán Nguyệt mở phần tin nhắn riêng ra, nhìn sơ qua thông tin ngày, giờ sinh.
Trên bàn có sẵn giấy trắng và bút máy, cô tiện tay bắt đầu dựng lá số.
Nhìn chằm chằm vào bảng mệnh vài giây, Vân Quán Nguyệt liền ngẩng đầu, gương mặt vốn mang theo nét cười nhẹ bỗng chốc trở nên nghiêm túc.
[Ơ? Sao tự nhiên bác sĩ Vân không cười nữa rồi? Trông căng thế?]
[Không cười còn đẹp hơn nữa ấy, khí chất nữ chủ tối cao. Bác sĩ ơi mắng em mấy câu đi, nếu có thể hãy tát em một cái. ]
[Ủa gì vậy? Cái quỷ gì đang xen vào thế?]
[Tự nhiên thấy bất an ghê. ]
Vân Quán Nguyệt suy nghĩ trong chốc lát rồi hỏi: "Em nói nổi tiếng là theo tiêu chí gì?"
Câu hỏi khiến Tô Tô khựng lại, bản thân cũng hơi bối rối: "Ờm... chắc là được nhiều người biết đến, được gọi tên thường xuyên?"
Vân Quán Nguyệt khẽ "ừ" một tiếng, nhàn nhạt đáp: "Vậy thì sắp rồi, ngay trong hai ngày tới thôi."
Tô Tô thoáng ngẩn người, cảm giác như có miếng bánh từ trên trời rơi xuống trúng đầu. Cô ấy hơi ngơ ngác, nhưng cũng phấn khích: "Thật á? Em sắp nổi thiệt sao?"
"Ừ."
Vân Quán Nguyệt gật đầu rồi bổ sung thêm: "Em sẽ xuất hiện dày đặc trong thông cáo của cảnh sát và các bản tin thời sự."
Tô Tô: "?"
[?]
[Trời ơi tôi cười chết mất, đúng là quay xe gấp!]
[Cái gì vậy, hot theo kiểu pháp luật gọi tên hả?]
[Streamer tội phạm chăng? Nhanh quá!]
Khán giả cũng bị cú bẻ lái của Vân Quán Nguyệt làm cho "đứng hình", bình luận liên tục bật cười.
Tô Tô vừa sốt ruột, vừa tức, vừa lo, nhưng vì đang phát sóng nên chẳng thể nổi nóng trước mặt cả đám người. Cô ấy cắn môi, tủi thân giải thích: "Chị nói gì thế, em chưa từng làm chuyện gì xấu cả! Chị đoán sai rồi!"
Vân Quán Nguyệt nhìn bảng mệnh vẽ trên giấy: "Bình tĩnh đã, ý chị không phải em phạm pháp. Chị muốn nói là em sắp gặp đại nạn, nguy hiểm đến tính mạng."
Trên màn hình, gương mặt Tô Tô rất trắng trẻo, vùng mi tâm không hề có sắc tối bất thường. Nhưng lá số này lại cho thấy cô ấy đoản mệnh, tai họa thì đang đến rất gần.
[Khoan khoan gì vậy? Cái gì cơ? Gặp họa gì?]
[Lại bịa chuyện nữa rồi, thôi nghỉ đây, hết vui rồi!]
[@Khó nuôi con, nãy giờ cứ bảo nghỉ mà vẫn chưa thoát, bộ livestream này có dán keo dính bạn lại hả?]
Nghe xong câu đó, tim Tô Tô bỗng đập nhanh hơn hẳn, cảm giác bất an lạ lùng nhưng cô ấy vẫn cố gượng: "Sao có thể chứ? Em đang ở nhà, chẳng có gì nguy hiểm cả, không thể có chuyện gì xảy ra được."
Vì bảng mệnh chỉ ghi rõ tai họa chứ không chi tiết nguyên nhân, nên Vân Quán Nguyệt đành dùng đến dị năng của mình. Cô nhìn kỹ gương mặt Tô Tô thêm vài giây, rồi rất nhanh, tất cả bức tranh hiện ra trước mắt cô.
"Em nói đúng, sẽ không có chuyện gì bất ngờ xảy ra."
Vân Quán Nguyệt lạnh giọng, ánh mắt cũng tối lại: "Nhưng là do có người cố tình gây ra."
Tô Tô: "..."
Khung bình luận lặng đi trong vài giây.