Thập Niên 70: Cô Em Chồng Lười Có Hệ Thống Mua Sắm
An Cung Đích Trúc Tử02-12-2025 00:21:30
Anh nhập ngũ ở quê nhà, từng bước thăng tiến nhờ quân công, hiện tại mới là Phó đại đội trưởng. Còn Trình Thời xuất thân trong gia đình quân nhân, lại tốt nghiệp trường quân sự, khi đến đơn vị cấp bậc đã cao, năng lực lại mạnh, mấy lần hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, lập được quân công, sau đó thăng lên Phó trung đoàn trưởng.
Em gái út cần phiếu xe đạp, anh hỏi một vòng những người quen biết đều không có, cuối cùng vẫn là Trình Thời đổi cho anh, mà không đòi hỏi thêm gì. Cho nên lúc này Hà Liên Châu mới chủ động chào hỏi.
Người đàn ông bên cạnh Trình Thời nhanh miệng đáp: "Vậy thì tốt quá, chúng tôi còn đang nói huấn luyện mệt như vậy mà buổi trưa lại không có thịt để ăn đây."
Hà Liên Châu múc một thìa thịt sốt cho người đồng đội này.
Trình Thời vốn định từ chối, thấy bạn mình đã nhận, mùi thịt bằm sốt nấm đông cô này ngửi quả thật rất thơm, cũng liền nói: "Vậy thì cảm ơn."
Hai người thuận thế ngồi xuống bàn ăn này dùng bữa.
Hà Liên Châu ăn cơm xong về ký túc xá, nhớ lại phản ứng của Trình Thời lúc ăn thịt bằm sốt nấm đông cô ban nãy, chắc là thích.
Đối phương chịu đổi phiếu xe đạp cho anh, suy cho cùng vẫn là nợ một ân tình, Hà Liên Châu nghĩ một lát rồi lấy một hũ thịt bằm sốt nấm đông cô từ trong ngăn kéo ra, đứng dậy đi sang ký túc xá của đối phương.
Trình Thời vốn định nghỉ trưa, nghe tiếng gõ cửa liền ra mở, thấy là Hà Liên Châu thì có chút nghi hoặc: "Có chuyện gì sao?"
Hà Liên Châu: "Đây là thịt bằm sốt nấm đông cô nhà tôi tự nấu, tặng anh một hũ."
Trình Thời khá thích mùi vị của thịt bằm sốt nấm đông cô này, nhưng anh ta và Hà Liên Châu không thân: "Không cần đâu, trưa nay tôi nếm qua là được rồi."
Hà Liên Châu: "Cần chứ, lần trước anh đổi phiếu xe đạp cho tôi đã giúp tôi rất nhiều, em gái út tôi cũng nhờ mua được xe đạp mới nghĩ đến việc gửi thịt sốt này cho tôi."
Biết đối phương vẫn để chuyện này trong lòng, nếu không nhận e là sẽ để bụng mãi, Trình Thời mới thoải mái nhận lấy: "Vậy được, cảm ơn anh."
Hà Liên Châu thấy anh ta nhận rồi mới về ký túc xá nghỉ ngơi.
-
Về phía Hà Tố Tố, cô đã thuận lợi trả hết bốn ngày nghỉ nợ chị Trần, cũng yên tâm hơn một chút, khi muốn nghỉ cũng dám ngỏ lời với chị ấy.
Thật ra, làm việc cả ngày cũng khá mệt, buổi tối về nhà tắm rửa xong, cô liền lăn ra giường ngủ ngay. Ngày hôm sau còn suýt nữa không dậy đúng giờ được.
Hà Tố Tố cảm thấy phải tự thưởng cho mình mới được. Cô vẫn nhớ món sườn non hầm cải đông lần trước ở quán ăn quốc doanh không nỡ ăn, thế là sau khi tan làm, lúc đạp xe sắp đến đầu thôn, cô mở hệ thống mua sắm ra đổi một cân sườn heo và một cân cải đông.
Vốn tưởng cải đông là loại rau muối, có lẽ trong hệ thống mua sắm sẽ không có, phải đến hợp tác xã mua. Trước khi tan làm, Hà Tố Tố đã cố ý vào hệ thống mua sắm xem thử, thấy một cân cải đông chỉ cần 1 điểm siêng năng để đổi thì yên tâm.
Nghĩ một cân sườn non sẽ ăn hết rất nhanh, Hà Tố Tố lại đổi thêm một cân thịt lợn nữa.
Lấy hết những thứ này ra đặt vào túi đeo trên lưng rồi mới đạp xe về nhà.
Cất xe đạp xong, Hà Tố Tố xách túi vào bếp, lấy đồ bên trong ra: "Chị dâu hai, em mua một cân thịt lợn, một cân sườn non và một cân cải đông, tối nay mình làm món sườn non hầm cải đông trước nhé."
Tiền Xuân Hòa thấy cô út mua một cân sườn non, hiếm khi nhíu mày, nhưng cũng không nói gì nhiều.
Trong nhà chưa bao giờ mua sườn non, thật sự là phiếu thịt khó kiếm, lúc mua thịt đều cố gắng mua thịt mỡ có thể rán ra mỡ heo, tệ nhất cũng là thịt nạc. Sườn non này xương đã chiếm hơn nửa cân rồi, mua chẳng phải là lãng phí tiền và phiếu thịt sao?
Nhưng cô út bỏ tiền ra vui vẻ mua sườn non này, chắc cũng có lý do của cô, sườn non dù sao cũng là thịt, có thịt ăn là tốt lắm rồi.
Tiền Xuân Hòa hỏi: "Cô út, món sườn non hầm cải đông này có phải là chần sườn qua nước sôi rồi cho vào nồi hầm, gần được thì cho cải đông vào để dậy mùi không?"
Cải đông là rau muối, tuy chưa ăn bao giờ, nhưng trước đây khi đến hợp tác xã cung tiêu cô có nhìn thấy, nghe nói dùng để xào thịt hay gì đó rất dậy mùi.
Hà Tố Tố cũng không rõ lắm, nghĩ nhìn tên món ăn thì chắc là như vậy. Cô gật đầu: "Cứ nấu như vậy đi, với tài nấu nướng của chị dâu hai thì chắc chắn sẽ ngon."
Tiền Xuân Hòa nghe khen thì vui vẻ: "Cô út quá khen. Được rồi, chị đi nấu ngay đây."
Đợi Hà Tố Tố ra khỏi bếp, cô ấy trước tiên ngâm một cân thịt lợn vào nước giếng cho lạnh, rồi lại vào bếp lấy dao chặt cả tảng sườn thành từng miếng, sau đó bắc nồi lên bếp đun nước, cho sườn vào chần qua.
Đến khi cả nhà họ Hà đi làm về, ngửi thấy mùi thơm mằn mặn thoang thoảng, giống như mùi thịt, lại có mùi rau.
Mẹ Hà vừa hỏi đã biết con gái mua một cân sườn non về, cũng không nhịn được mà cằn nhằn: "Sườn non này toàn xương đã chiếm nửa cân rồi, không đáng chút nào, lần sau con đừng mua nữa."
Bà xót tiền cho con gái.
Hà Tố Tố cười giải thích: "Cũng thỉnh thoảng mua về nếm thử thôi ạ. Lần trước con ăn ở quán ăn quốc doanh thấy có món sườn non hầm cải đông, ngửi mùi thơm lắm, lúc đó con đã nghĩ bụng sẽ mua về nhà nấu cho cả nhà cùng ăn."
Lời này nghe mà cả nhà họ Hà đều cảm động, em gái út đi làm ca đêm mới đến quán ăn quốc doanh ăn cơm, vậy mà vẫn còn nhớ đến mọi người.
Tiền Xuân Hòa nghe xong cũng cảm thấy xấu hổ, trước đó mình không nên có suy nghĩ chê bai cô út mua sườn non về, cô út chắc chắn cũng biết mua sườn non không có lợi lắm, nhưng vẫn muốn mọi người cùng nếm thử mùi vị của món sườn non hầm cải đông.
Lúc nãy cô ấy ở trong bếp nấu cơm, ngửi mùi thơm từ nồi thôi đã thấy món này rất thơm rồi.
Chẳng mấy chốc cả nhà họ Hà bắt đầu ăn tối.
Trên bàn ăn, món sườn non hầm cải đông chắc chắn là nổi bật nhất, thịt sườn mềm, sau khi hầm có màu nhạt, cải đông thái lát mỏng, trông hơi giống dưa chua, hòa quyện vào nhau tỏa ra mùi thơm mằn mặn vô cùng hấp dẫn.