Thập Niên 70: Cô Em Chồng Lười Có Hệ Thống Mua Sắm
An Cung Đích Trúc Tử02-12-2025 00:21:30
Chú Đại Sơn nhìn thấy cô còn thấy lạ: "Con bé Hà hôm nay không đạp xe nữa à?"
Hà Tố Tố gật đầu: "Vâng, hai ngày này cháu đổi sang đi xe bò."
Trên đường, mấy bác gái đi cùng xe còn kéo cô hỏi han đủ thứ, nào là làm ở rạp chiếu phim có nhàn không, lương bao nhiêu, có mối nào giới thiệu việc làm không.
Hà Tố Tố cái nào trả lời được thì trả lời, cái nào không trả lời được thì cười trừ cho qua. Khó khăn lắm mới đến được hợp tác xã cung tiêu thị trấn, vừa xuống xe cô chào một tiếng rồi nhanh chân đi về phía rạp chiếu phim.
Ban ngày vẫn đi làm như thường lệ, chỉ có điều sau năm rưỡi vẫn tiếp tục làm. Rạp chiếu phim có nửa tiếng nghỉ ngơi từ sáu giờ đến sáu rưỡi, không có suất chiếu nào, thực ra cũng vì giờ này mọi người đều đang ăn cơm, ít ai chạy đi xem phim, nên cho nhân viên nghỉ ngơi ăn tối.
Mẹ Hà chỉ làm bữa trưa cho Hà Tố Tố mang đến đây hâm nóng ăn, còn bữa tối thì theo lời bà là: "Bữa tối để lâu sợ hỏng, dù sao cũng chỉ mấy ngày, Tố Tố con mang theo tiền và phiếu lương thực đến quán ăn quốc doanh ăn cho xong."
Hà Tố Tố đương nhiên đồng ý.
Vì quán ăn quốc doanh cách rạp chiếu phim không xa, Hà Tố Tố cũng không đạp xe, khóa cửa lớn rạp chiếu phim lại rồi đi bộ qua đó.
Quán ăn quốc doanh làm ăn khá tốt, bữa nào cũng có thịt, tay nghề đầu bếp giỏi, những người có điều kiện thỉnh thoảng sẽ đến đây ăn tiệm đổi bữa.
Lúc Hà Tố Tố đến, trong quán đã có hai ba bàn đang ăn cơm, cô nhìn lên bảng đen ghi món ăn hôm nay, có cá kho, sườn non hầm cải đông*, măng xào.
* rau dự trữ; rau tích trữ (dùng trong mùa đông)
Hà Tố Tố nói với nhân viên phục vụ: "Đồng chí, cho tôi một phần cá kho và một đĩa măng xào, thêm ba lạng cơm."
Món sườn non hầm cải đông này không khó làm, sau này cô có thể đổi sườn non và cải đông từ hệ thống mua sắm, mang về nhà làm cho cả nhà cùng ăn.
Nhân viên phục vụ ghi vào sổ: "Tổng cộng một đồng tám hào, ba lạng phiếu lương thực và bốn lạng phiếu thủy sản."
Hà Tố Tố đưa tiền và phiếu cho cô ấy, thầm cảm thán quán ăn quốc doanh này quả nhiên không phải ai cũng ăn nổi, một bữa ăn đã tốn mấy đồng, cô đã gọi ít rồi đấy.
Nhận lấy tờ giấy nhân viên xé đưa qua, Hà Tố Tố đặt nó lên cửa sổ thông với bếp, tìm một bàn ăn ngồi xuống chờ. Không lâu sau, nghe thấy nhân viên gọi tên món ăn, cô đứng dậy đi qua bưng về.
Cá kho làm rất ngon, cả con cá da vàng giòn, nước sốt màu nâu sóng sánh, tỏa mùi thơm phức.
Hà Tố Tố gắp một miếng thịt cá nếm thử, rất tươi mềm, nước sốt rưới lên cơm trắng cũng rất đậm đà. Măng có lẽ được xào bằng mỡ lợn, vừa giòn vừa tươi, ở nhà thường không xào được vị này.
Cô ăn rất nhanh, chẳng mấy chốc đã ăn hết cả con cá kho, một đĩa măng xào cùng với ba lạng cơm trắng.
Hà Tố Tố về đến rạp chiếu phim trước sáu rưỡi, cửa lớn mở rộng chờ khách đến mua vé.
Buổi tối người xem phim ít hơn, đa số là người trong thị trấn, ban ngày đi làm không có thời gian, lúc này mới hẹn hò đối tượng hoặc bạn bè đến giải trí thư giãn.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, tay đang viết thông tin vé của Hà Tố Tố khựng lại, ngẩng đầu nhìn đối phương một cái rồi im lặng cúi đầu viết tiếp.
Không phải là quen biết đối phương, mà thực sự là người đàn ông này gần đây thường xuyên cùng những nữ đồng chí khác nhau đến xem phim, cô từng nghe loáng thoáng nói là đang xem mắt. Điều kỳ lạ là, mỗi lần người đàn ông này dẫn bạn gái đến đều xem cùng một bộ phim, không biết đã xem bao nhiêu lần rồi mà vẫn không chán sao?
Hà Tố Tố thầm lải nhải trong lòng. Nhưng những chuyện riêng tư của khách hàng này, xem nhiều nhất cũng chỉ cảm thán một chút, không liên quan gì đến cô.
Cách đây không lâu còn có một cặp vợ chồng đến xem phim, con cái chạy đến mắng bố mẹ thiên vị, lừa nó là đi nhà bà ngoại để chạy đi xem phim. Cuối cùng cặp vợ chồng này đành phải trả thêm tiền một vé xem phim nữa, đưa con vào xem cùng.
Buổi tối còn có mấy vị khách rõ ràng là khách quen, hỏi Hà Tố Tố mua hạt dưa.
Hà Tố Tố đành nói: "Xin lỗi quý khách, hai ngày nay tạm thời không có hạt dưa bán."
Ngoài ra, thời gian làm việc buổi tối cũng trôi qua khá nhanh, thoáng cái đã gần chín giờ. Hà Tố Tố gặp chị Trương, người phụ trách dọn dẹp vệ sinh mà cô chưa từng gặp.
Chị Trương cười nói: "Em là Tố Tố phải không, chúng ta mới gặp nhau lần đầu."
"Chào chị Trương, vất vả cho chị rồi." Hà Tố Tố cười chào hỏi.
"Có gì mà vất vả, việc này nhẹ nhàng lắm." Chị Trương nói thật. Công việc dọn dẹp vệ sinh ở rạp chiếu phim này của chị coi như làm thêm, ban ngày quét rác ngoài đường, công việc buổi tối này kiếm được nhiều hơn ban ngày.
Chị là người nhanh nhẹn, từng phòng chiếu dọn dẹp sạch sẽ, tiện tay sắp xếp lại ghế ngay ngắn.
"Xong rồi, dọn dẹp xong cả rồi, Tố Tố em cũng về đi."
"Vâng, tạm biệt chị Trương." Hà Tố Tố tắt đèn trong rạp chiếu phim, khóa cửa lớn lại, gọi anh cả Hà đã đến được một lúc: "Anh cả, chúng ta có thể về rồi."
"Ừ, được." Anh cả Hà đáp.
Anh ăn cơm xong còn tắm rửa rồi mới đạp xe đến, thấy em gái ngồi ở quầy vé rạp chiếu phim bận rộn vẫn thấy rất lạ. Em gái làm việc cũng khá nghiêm túc, ra dáng lắm.
Hà Tố Tố ngồi ở yên sau xe đạp, hai tay nắm lấy vạt áo anh cả: "Em ngồi xong rồi, đi thôi anh."
Anh cả Hà đáp một tiếng, đạp xe chở em gái về nhà.
Trong đêm thỉnh thoảng có tiếng động, gió lạnh thổi hiu hiu, có anh cả chở mình, Hà Tố Tố cũng không sợ.