Thập Niên 70: Cô Em Chồng Lười Có Hệ Thống Mua Sắm
An Cung Đích Trúc Tử02-12-2025 00:21:31
Mọi người đều biết thịt hộp này là phúc lợi của nhà máy Hà Tú Tú, đặc biệt để dành mang về cho Hà Tố Tố và bố mẹ Hà ăn, Hà Tố Tố ở nhà trước nay luôn được phần hơn, nên việc cô một mình ăn hết nửa hộp thịt cũng không ai bất mãn gì.
Thật ra có bất mãn cũng vô ích.
Ngày hai mươi lăm tháng tư, Hà Tố Tố ăn sáng xong liền qua nhà bác cả.
Nhà bác cả rất náo nhiệt, Ngô Hoa từ sớm đã gọi những người họ hàng đến giúp việc trong bếp, bận rộn chuẩn bị các món thịt cho tiệc trưa, bác cả và con trai thì đi mấy nhà gần đó mượn bàn ghế về bày trong sân.
Mẹ Hà cũng đã sớm qua giúp, Hà Tố Tố chào hỏi mọi người xong thì đi thẳng vào phòng Hà Xảo Di.
Là cô dâu, Hà Xảo Di mặt mày rạng rỡ, lại mang theo chút mong đợi và hồi hộp. Cô ấy mặc bộ quần áo màu đỏ được may riêng, tết tóc hai bím, mặt bôi kem dưỡng da, môi tô son, không nghi ngờ gì nữa đây là lúc cô ấy đẹp nhất.
Cô ấy có chút không chắc chắn hỏi: "Tố Tố, em xem bộ trang phục thế nào, son có bị lem không?"
Hà Tố Tố đưa ra lời khẳng định lớn nhất: "Chị Xảo Di, chị là xinh đẹp nhất, hôm nay chị là nữ đồng chí xinh đẹp nhất cả thôn. Son tô rất đẹp, cả người trông rất có khí sắc."
Hà Xảo Di nghe vậy thì vui mừng, tâm trạng căng thẳng cũng dịu đi phần nào. Cô ấy kéo Hà Tố Tố, không kìm được chia sẻ: "Em không biết đâu, tối qua chị cứ trằn trọc không ngủ được. Vừa sợ cuộc sống sau khi lấy chồng không tốt đẹp như chị tưởng tượng, lại vừa sợ ngủ muộn thế này sáng dậy mắt chắc chắn sẽ sưng húp không đẹp, cuối cùng cũng không biết ngủ lúc mấy giờ nữa."
Hà Tố Tố phối hợp nhìn kỹ mặt cô: "Không đâu ạ, hoàn toàn không thấy sưng, mà còn rất xinh đẹp."
Hai chị em lại nói chuyện khá nhiều, phần lớn là Hà Tố Tố an ủi Hà Xảo Di, giúp cô ấy giảm bớt căng thẳng.
Gần trưa, bên ngoài càng lúc càng náo nhiệt, khách mời bên nhà họ Hà đều đã đến. Trong thôn có hỷ sự, những nhà quan hệ thân thiết một chút đều mang theo chút tiền mừng hoặc vài quả trứng gà, tranh thủ đến lấy chút hơi vui ăn tiệc. Đến khi đoàn nhà trai đến đón dâu, không khí náo nhiệt đến cực điểm.
Sau một loạt nghi thức, chú rể mặc áo đỏ đón Hà Xảo Di, trong lời chúc phúc của nhà gái, náo nhiệt rời đi, tiếp đó tiệc rượu bắt đầu.
Bác cả dù sao cũng là đội trưởng đội sản xuất, gia cảnh không tồi, tiệc rượu bày bốn bàn, mỗi bàn tám món, bốn mặn bốn chay. Mọi người nhìn thấy thịt kho tàu, cá sốt hành, gà om nấm, vịt quay thì liền không rời mắt nổi, ăn uống rôm rả.
Hà Tố Tố ngồi cùng bàn với người nhà, ăn các món thịt cũng thấy rất ngon, đối với cô đây cũng là một bữa tiệc lớn hiếm có.
Trên bàn ăn, mọi người vừa ăn vừa trò chuyện, lúc thì khen bác cả và Ngô Hoa có phúc, nay con cái đều đã thành gia lập thất coi như hoàn thành nhiệm vụ, lúc lại khen chàng rể này tuấn tú, rất xứng đôi với Xảo Di, sau này cuộc sống vợ chồng chắc chắn sẽ sung túc, rồi lại nói đến những chuyện tầm phào khác trong thôn.
Hà Tố Tố nghe loáng thoáng, nói là con trai thứ ba của bí thư chi bộ không biết từ lúc nào lại phải lòng thanh niên trí thức Lưu rồi bắt đầu qua lại, đòi cưới thanh niên trí thức Lưu bằng được, làm cho vợ chồng bí thư chi bộ phiền não vô cùng.
Có một bộ phận thanh niên trí thức lúc mới đến thì hăng hái lắm, sau đó bị công việc đồng áng nặng nhọc và hy vọng trở về mờ mịt đánh bại, cũng vui vẻ qua lại rồi kết hôn với người trong thôn, để giảm bớt áp lực công việc.
Thời gian đầu người trong thôn cũng thích có con dâu hoặc con rể là thanh niên trí thức, dần dần phát hiện ra thanh niên trí thức chỉ là cái vỏ bọc văn hóa đẹp đẽ, đi làm không kiếm được mấy công điểm, còn phải nhà mình trợ cấp lương thực, các bà các thím sợ con gái hoặc con trai mình dính dáng đến thanh niên trí thức.
Trong ký ức của Hà Tố Tố, ấn tượng về vợ chồng bí thư chi bộ khá tốt, còn nhớ lúc mình bị ngã dập đầu, mẹ cô chính là đổi thịt với vợ bí thư chi bộ về nấu cháo bồi bổ cho mình.
Cũng không biết chuyện này đơn thuần là tình cảm nam nữ hợp ý nhau, hay là thanh niên trí thức Lưu kia để ý đến gia thế nhà bí thư chi bộ, tóm lại nghe ý trong lời nói, phen này nhà bí thư chi bộ có chuyện để náo loạn rồi.
Nửa tháng sau, Hà Tố Tố lại ngồi xe bò vào thị trấn, lấy cớ ra bưu điện xem bài gửi đi đã có thư hồi âm chưa, thực ra là muốn từ hệ thống mua sắm đổi thêm chút thịt về nhà, để cải thiện bữa ăn.
Lần này cô nhớ chuyện mang son cho chị cả, vừa hay hôm nay chị cả được nghỉ, vào thị trấn liền đi thẳng đến khu tập thể nhà máy sắt thép.
Cô vừa vào cửa đã lấy thỏi son màu hồng đào ra: "Chị cả, em có một người bạn học ở Thượng Hải có người nhà có thể giúp mua đồ gửi về, em đã nhờ bạn ấy mua một thỏi son tặng chị, chị bình thường có thể tô một chút cho đẹp."
Hà Tú Tú nhìn thỏi son em gái đưa qua, quả không hổ là hàng Thượng Hải, trước đây nghe còn chưa từng nghe qua. Chị cười nói: "Em tốn tiền này làm gì, khó khăn lắm mới kiếm được chút nhuận bút còn cứ nhớ đến chị."
Chị kéo em gái vào phòng khách ngồi xuống, nhờ thỏi son này mà càng thêm tự tin vào những lời sắp nói: "Tố Tố chị nói em nghe, một cô em trong nhà máy giới thiệu cho chị một công việc, làm nhân viên bán vé ở rạp chiếu phim. Công việc hàng ngày là thu tiền vé của người đến xem phim, phụ giúp chiếu phim, vì là làm tạm thời, lương một tháng mười tám tệ, cũng có trợ cấp phiếu lương thực, phiếu thịt, làm khoảng nửa năm."
"Nghe nói đồng chí làm trước đó sinh non, phải ở nhà tịnh dưỡng nửa năm, cũng không kịp tìm người làm thay nên chúng ta mới biết được tin này. Chỉ có một điều kiện, đồng chí này sau sinh sức khỏe yếu không có sữa, con chỉ có thể uống sữa bột, nhưng lại không mua được sữa bột, nên mới tung tin ra ai giúp mua được sữa bột thì công việc này sẽ nhường cho người đó."
"Em vừa nói bạn em có người nhà ở Thượng Hải, em xem thử có thể nhờ bạn ấy mua giúp ít sữa bột này không? Công việc ở rạp chiếu phim khá nhàn hạ, cũng không mệt, rất hợp với em đó."