Thập Niên 70: Cô Em Chồng Lười Có Hệ Thống Mua Sắm
An Cung Đích Trúc Tử02-12-2025 00:21:32
Hà Tố Tố ngồi xe bò về thôn mới nhớ ra, buổi trưa mình vì món cá hố chiên thơm ngon mà vui quá, thế mà lại quên lấy một thỏi son tặng chị cả.
Nhưng cũng không sao, lần sau vào thị trấn thì tiện đường mang qua cho chị cả là được rồi.
Đến đầu thôn xuống xe bò, Hà Tố Tố xách theo gói đồ, thong thả bước đi, mãi đến khi không có người mới gọi ra hệ thống mua sắm, dùng 4 điểm siêng năng đổi lấy hai cân thịt ba chỉ tươi ngon, rõ cả nạc lẫn mỡ.
Tiếp đó, cô lại lấy từ ngăn chứa đồ thỏi son màu hồng cam đã đổi từ trước, cùng với phích nước mà chị cả dặn mang, đi thẳng đến nhà bác cả.
Giờ này đa số người trong thôn đều đang làm việc ngoài đồng, Hà Tố Tố đi suốt đường cũng không gặp mấy người. Trái lại, Xảo Di vì ngày cưới sắp đến gần nên dạo này cũng không đi làm, chỉ ở nhà phụ giúp nấu cơm, tiện thể chuẩn bị đồ cho đám cưới của mình.
Hà Tố Tố đến cửa gọi một tiếng, Hà Xảo Di nhanh chóng ra mở cửa: "Tố Tố đến rồi à."
Hà Tố Tố gật đầu: "Vâng, em vừa từ thị trấn về, nghĩ bụng qua đây chơi với chị một lát." Cô theo Hà Xảo Di vào nhà, cô ấy dẫn thẳng cô vào phòng mình.
Hà Xảo Di mời: "Tố Tố mau ngồi đi, phòng chị hơi bừa bộn, em đừng để ý nhé."
Chăn bông, quần áo và một vài thứ lặt vặt mà nhà chuẩn bị cho cô ấy đều bày cả trong phòng, chỉ đợi thợ mộc đóng xong hòm gỗ là xếp hết vào rồi mang theo về nhà chồng.
"Không sao đâu ạ." Hà Tố Tố lấy hai cân thịt lợn ra trước: "Chị Xảo Di, nghe bác gái nói lúc đãi tiệc muốn làm món thịt ba chỉ, mẹ em biết được có nói với em, em vừa hay lên thị trấn gặp một người bạn học có người nhà làm ở lò mổ, nên tiện mua luôn hai cân thịt ba chỉ mang tới. Không cần phiếu thịt đâu, một cân tám hào sáu, chị lát nữa nói lại với bác gái, không cần đi mua nữa."
Hà Xảo Di vui vẻ nói: "Thế thì tốt quá rồi, mẹ chị vốn còn đang đau đầu chuyện này, định bảo anh chị ba bốn giờ sáng ra chỗ bán thịt heo xếp hàng trước đấy."
Tiền lễ hỏi nhà chồng tương lai cho thì nhà đã đưa hết cho cô ấy, còn cho thêm hai mươi tệ, nhưng Hà Xảo Di không có tiền lẻ. Cô nói: "Tiền này lát nữa chị nói với mẹ, để mẹ đưa cho thím út nhé. Mua được hai cân thịt ba chỉ mà không cần phiếu thịt, thật sự là nhờ có Tố Tố em đó."
"Không cần khách sáo vậy đâu ạ." Hà Tố Tố lấy chiếc phích nước ra: "Chị Xảo Di, đây là quà cưới chị cả em tặng chị, lúc đó chị ấy khó xin nghỉ để đến chúc mừng chị được, nên nhờ em mang chiếc phích này qua cho chị trước."
Hà Xảo Di vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: "Hiếm khi chị Tú Tú còn nhớ đến mình thế này, thật là có lòng quá. Cũng phiền em nói lại với chị Tú Tú là chị rất thích chiếc phích này."
Phích nước rất thiết thực, giá cả cũng không rẻ, cô ấy thật sự không ngờ Hà Tú Tú từ khi lấy chồng lên thành phố đã ít tiếp xúc, lại tặng mình món quà như vậy.
"Em nhớ rồi ạ." Hà Tố Tố lại lấy thỏi son từ trong túi áo ra: "Thỏi son này là quà cưới em tặng chị Xảo Di, vừa hay bạn học của em có người nhà ở Thượng Hải mua đồ gửi về, em liền nhờ bạn ấy mua một thỏi son cho chị. Mong chị Xảo Di tô son lên, cuộc sống sau hôn nhân sẽ đỏ như son, rực rỡ."
"Cảm ơn Tố Tố." Hà Xảo Di nhận lấy thỏi son, rất lấy làm mới lạ: "Chị lần đầu tiên nghe nói đến son môi đấy, có phải tô trực tiếp lên môi không? Tố Tố em dạy chị cách dùng đi."
"Được ạ." Hà Tố Tố cũng chỉ dựa vào những gì từng nghe bạn học nữ kia nói về cách tô son, bản thân lúc rảnh rỗi không có việc gì làm cũng lấy một thỏi son ra tập tô mấy lần trong phòng, soi gương thấy đẹp hơn rồi mới dám ở đây dạy Hà Xảo Di.
Cô mở nắp thỏi son, xoay phần ruột son bên trong ra, trước tiên tô cho Hà Xảo Di một lượt: "Chị Xảo Di bình thường lúc tô son phải soi gương mới được, trước tiên tô một vòng theo viền môi dưới, sau đó tô lên mấy điểm chính ở môi trên, mím môi nhẹ một chút cho đều là được."
"Xong rồi, chị Xảo Di soi gương xem thử đi."
Hà Xảo Di nhìn mình trong gương, cảm thấy có chút không thật. Đôi môi vốn nhỏ nhắn trở nên đỏ mọng, nhưng không quá diêm dúa, lại còn làm tôn lên làn da hồng hào trên cả khuôn mặt: "Chỉ tô son thôi mà thật sự xinh hơn hẳn."
Cô ấy vui vẻ nói: "Tố Tố, chị rất thích thỏi son này. Ngày cưới, cả lúc đi đăng ký kết hôn chụp ảnh, chị cũng phải tô son này mới được."
"Vậy thì còn gì bằng nữa ạ." Hà Tố Tố thấy cô ấy thích món quà này, bản thân cũng vui lây.
Hai chị em họ lại trò chuyện một lúc, hẹn ngày Hà Xảo Di cưới, cô sẽ qua từ sớm ở bên cô ấy, sau đó cô mới đi về.
Ở nhà, mẹ Hà đã sớm ở trong bếp nấu cơm, nghe tiếng động bên ngoài liền đi ra xem: "Tố Tố về rồi à, mẹ còn đang nghĩ sao con đi lâu thế."
Hà Tố Tố: "Con mua thịt lợn xong lại qua chỗ chị cả ngồi một lát, về rồi mang thịt lợn thẳng đến nhà bác gái. Chị Xảo Di nói, lát nữa sẽ bảo bác gái gửi lại tiền thịt cho mẹ."
"Mua được thịt lợn là tốt rồi, cũng coi như giúp được họ một việc." Mẹ Hà vui vẻ nói.
Hà Tố Tố kể với bà chuyện mình và chị cả tặng quà cưới, mẹ Hà không có ý kiến gì: "Nên làm vậy, con bé Xảo Di ngoan ngoãn, hai chị em con có lòng tặng quà, mọi người đều vui."
Hà Tố Tố đưa gói đồ trong tay cho mẹ Hà: "Đây là ba hộp thịt hộp chị cả đưa, nói là phúc lợi hàng tháng của nhà máy, cho con với bố mẹ mọi người nếm thử."
"Ôi chao, thịt hộp này hiếm thật đấy, không ngờ chúng ta cũng có ngày được ăn." Mẹ Hà nhớ lại những ngày tháng đói kém trước kia, đâu dám nghĩ ngày nay cuộc sống dần tốt đẹp hơn, nhà thỉnh thoảng lại được ăn một bữa thịt, con gái lớn còn gửi thịt hộp về.
Bà nhận lấy: "Vậy mẹ cất thịt hộp này đi, tối hấp lên cho con ăn thử."
Hà Tố Tố sửa lại: "Là chúng ta cùng thử ạ."
Mẹ Hà bất đắc dĩ cười: "Được được được, cả nhà chúng ta đều thử."
Đến bữa tối, một mình Hà Tố Tố đã được chia nửa hộp thịt.
Mẹ Hà nghe lời con gái, hấp thịt hộp cho cả nhà cùng nếm thử. Nhưng bà lại không nỡ ăn hết cả ba hộp thịt một lúc, chỉ hấp một hộp. Để ăn kèm với thịt hộp, bà còn nấu cho con gái một bát cơm gạo ngon.
Thế là, Hà Tố Tố không chỉ được ăn những lát thịt ba chỉ kho đậm đà, thấm vị trong hộp thịt, mà nước sốt thịt hộp rưới lên cơm trắng dẻo mềm lại càng thêm đưa cơm.
Những người khác trong nhà Hà có người được một miếng thịt nhỏ, có người chỉ được một hai thìa nước sốt rưới lên bát cơm trộn bảy phần gạo lứt ba phần gạo ngon. Dù vậy, với niềm khao khát thịt hộp đã tích tụ bao năm qua, ai nấy cũng ăn rất ngon lành.