Thập Niên 70: Cô Em Chồng Lười Có Hệ Thống Mua Sắm
An Cung Đích Trúc Tử02-12-2025 00:21:31
Rất nhanh Hà Tú Tú đã xin nghỉ xong, dẫn em gái đi tìm người giới thiệu là chị Hoàng.
Chị Hoàng nhìn thấy người liền khen một câu hai chị em giống nhau đều xinh đẹp. Chị cũng là người nhanh nhẹn, liền xin nghỉ nửa ngày theo, dẫn các cô đi tìm nữ đồng chí nhờ tìm người làm tạm.
May mà nhà nữ đồng chí kia cách rạp chiếu phim không xa, chị Hoàng đến đó gõ cửa nói rõ lý do, Chu Tiểu Thiến lập tức nở nụ cười: "Cuối cùng cũng đợi được các chị qua đây rồi."
Cô ấy khá trẻ, có lẽ vì yếu sau sinh nên sắc mặt hơi nhợt nhạt, nhìn Hà Tố Tố nói: "May mà có em mua giúp được sữa bột này, không thì con chị cũng không biết uống gì."
Hà Tố Tố đưa sữa bột trong bọc cho cô ấu: "Không cần khách sáo đâu ạ, giúp được chị, em cũng rất vui."
Chu Tiểu Thiến thấy có ba túi sữa bột thì càng vui hơn: "Sữa bột một túi bao nhiêu tiền vậy? Có sữa bột này, lòng chị cũng yên tâm rồi."
Hà Tố Tố nói theo giá bán ở hợp tác xã: "Một túi năm tệ ạ."
Chu Tiểu Thiến vừa nghe giá này, liền biết Hà Tố Tố là người thật thà, không những không kiếm thêm tiền của cô ấy, sữa bột Thượng Hải có khi còn đắt hơn, có thể còn phải bù tiền cho cô ấy.
Cô ấy cũng ghi nhận tấm lòng này, về phòng lấy mười lăm tệ đưa cho Hà Tố Tố, dặn dò người nhà trông con, rồi dẫn các cô đến rạp chiếu phim làm thủ tục bàn giao.
Chị Hoàng là người nhiệt tình, đã xin nghỉ thì cũng đi theo cùng.
Đến rạp chiếu phim, chỗ bán vé có một người phụ nữ trung niên đang ngồi trông.
Chu Tiểu Thiến giới thiệu: "Chị Trần, đây là Hà Tố Tố, người sẽ thay em làm việc trong nửa năm tới, hôm nay em đưa cô ấy qua đây làm vài thủ tục, ngày mai cô ấy có thể đến làm việc rồi."
Hà Tố Tố cười chào hỏi chị ấy: "Chào chị Trần, em là Hà Tố Tố, chị cứ gọi em là Tố Tố ạ."
Chị Trần kích động nói: "Tố Tố, cuối cùng chị cũng đợi được em đến. Từ khi Tiểu Thiến sinh con, ca làm của chị kéo dài từ sáng đến tối, thật sự sắp chịu không nổi nữa rồi."
Trên đường đi, Hà Tố Tố đã nghe Chu Tiểu Thiến kể về hoàn cảnh nhà chị Trần, biết nhà chị có mẹ chồng bị trúng gió liệt giường cần người chăm sóc, con lại còn nhỏ, bình thường chị làm ca tối là để chăm sóc người già và con nhỏ, buổi tối có chồng ở nhà giúp đỡ, chị mới có thể yên tâm đi làm.
Vì vậy không đợi Hà Tố Tố nói nhiều, chị Trần đã chủ động hỏi: "Tố Tố, không biết Tiểu Thiến đã nói với em chưa, nhà chị có mẹ chồng và con nhỏ cần chăm sóc, nên bình thường tốt nhất là em làm ca ngày chị làm ca tối, có được không?"
Chu Tiểu Thiến cười nói: "Đúng là duyên phận mà, nhà Tố Tố ở nông thôn, làm ca ngày cũng tiện hơn."
Hà Tố Tố gật đầu: "Được ạ, như vậy thì tốt quá rồi."
Chị Trần cũng thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt, các em mau đi làm thủ tục đi, sau này chúng ta có nhiều thời gian nói chuyện."
Chu Tiểu Thiến dẫn Hà Tố Tố vào văn phòng chủ nhiệm bên trong để làm thủ tục làm việc tạm thời.
Lúc này rạp chiếu phim là của nhà nước, hai công nhân thay phiên nhau làm ca ngày và ca đêm, phụ trách thu tiền vé và chiếu phim, ngoài ra còn có một chủ nhiệm văn phòng phụ trách sắp xếp lịch chiếu phim, liên hệ nguồn phim từ bên ngoài.
Chu Tiểu Thiến tiết lộ: "Chủ nhiệm không thường xuyên ở rạp chiếu phim, một tuần chỉ ở đây hai ba ngày, giám sát rạp chiếu phim không xảy ra vấn đề gì, người cũng khá hiền lành, quản không nghiêm, em không cần căng thẳng."
Hà Tố Tố cười đáp lại.
Đến văn phòng, chủ nhiệm nghe nói Hà Tố Tố đến làm thay, đánh giá cô vài cái rồi cũng không nói nhiều, lấy bảng danh sách nhân viên ra đăng ký thông tin của Hà Tố Tố vào đó.
Lúc này Hà Tố Tố mới biết, hóa ra lương công nhân rạp chiếu phim hàng tháng là hai mươi hai tệ, cô đến thay Chu Tiểu Thiến, lương hàng tháng mười tám tệ khấu trừ từ chỗ Chu Tiểu Thiến, mỗi tháng Chu Tiểu Thiến vẫn được bốn tệ.
Cái này cũng bình thường, tương đương với việc Chu Tiểu Thiến bỏ tiền ra thuê cô đến làm giúp. Công nhân tạm thời ở các nhà máy khác chưa chắc đã được nhiều tiền như vậy.
Ra khỏi văn phòng, Chu Tiểu Thiến chủ động nói: "Tố Tố, con chị uống sữa bột mỗi ngày nên tiêu hao nhanh lắm, đến lúc hết lại phải phiền em nhờ người mua thêm, dù có thu thêm chút tiền công cực nhọc cũng được."
Hà Tố Tố nhanh nhẹn đáp: "Chị Tiểu Thiến, đây là chuyện nhỏ chị yên tâm. Khi nào sữa bột sắp hết, chị báo trước cho em một tiếng là được, em lại nhờ người mua sữa bột gửi qua."
Chu Tiểu Thiến chân thành cảm ơn: "Ừm, vậy cảm ơn Tố Tố em nhiều lắm."
Thủ tục đã xong, Chu Tiểu Thiến về nhà trước, chị Hoàng cười nói: "Hai chị em các em hiếm khi gặp nhau, nói chuyện một lát đi, chị cũng về nhà trước đây."
Chị Hoàng đi rồi, Hà Tố Tố nói: "Chị cả, lần này chị Hoàng giới thiệu công việc, về sau em mua chút đồ, chị mang đến cho chị ấy giúp em, coi như bày tỏ lòng cảm ơn."
"Chuyện này không cần em lo, là chuyện của chị." Tâm trạng Hà Tú Tú rất tốt: "Thủ tục công việc của em xong xuôi, chị cũng yên tâm rồi. Có công việc mỗi tháng kiếm được tiền, em cũng dư dả hơn, người trong thôn không nói ra nói vào được."
Tuy chị ít về nhà mẹ đẻ, nhưng trước đây em gái không đi làm đồng cũng không có công việc, chắc hẳn người trong thôn nói không ít. Em gái thoáng cái đã đến tuổi lấy chồng, ở thôn tiếng tăm không tốt luôn là gánh nặng.