Thế giới 1 - Chương 7: Phó bản hoang đảo không người
Trò Chơi Lĩnh Chủ: Xây Dựng Và Làm Ruộng
Nam Hồ Cẩm Lí18-10-2025 13:59:06
Tuy nhiên, Lục Dao bị thu hút bởi một món hàng đặc biệt và phần giới thiệu phía sau nó.
Sản phẩm: [Thanh Ma-giê Đánh Lửa]. Giới thiệu ngắn: Công cụ nhóm lửa ngoài trời cực kỳ hữu dụng, có thể đánh lửa từ 5000-12000 lần.
Nhìn thấy dòng chữ này, những kiến thức về ma-giê trong đầu Lục Dao chợt lóe lên: kim loại hoạt động mạnh, cháy trong ô-xy tạo ra ánh sáng trắng chói lòa, CO2 không dập tắt được... Mặc dù cô chưa từng nghe giáo viên nhắc đến thứ gì gọi là [Thanh Ma-giê Đánh Lửa], nhưng không còn nghi ngờ gì nữa, dùng một thanh ma-giê để làm công cụ đánh lửa nghe có vẻ là một phương án bền vững hơn [Bật Lửa] rất nhiều. Từ xa xưa, con người đã có kinh nghiệm dùng đá lửa để nhóm lửa ngoài tự nhiên, chọn thứ này ít nhất sẽ không sai lầm.
Hơn nữa, Lục Dao rất để ý đến đánh giá mà trò chơi dành cho thanh ma-giê: cực kỳ hữu dụng.
Chiếc [Bật Lửa] cô chọn lúc nãy không hề có kiểu đánh giá mang màu sắc chủ quan như vậy... Rất rõ ràng, [Chủ Thần] đang gợi ý cô nên dùng công cụ này.
Dựa vào những phúc lợi mà hệ thống trò chơi cung cấp trong phó bản tân thủ, tuy ý đồ của [Chủ Thần] vẫn còn là một ẩn số, nhưng rõ ràng là, ít nhất về mặt hình thức, đối phương sẽ không ác ý hãm hại, thậm chí còn có vẻ muốn giúp người chơi sống sót trong trò chơi.
Lục Dao xem qua cách sử dụng của [Thanh Ma-giê Đánh Lửa], phát hiện ra nó hoạt động bằng cách ma sát để tạo ra tia lửa. Cô thở phào nhẹ nhõm. Một người có thể sử dụng thành thạo diêm như cô thì dùng thanh ma-giê chắc cũng không gặp khó khăn gì.
Sau khi xác định không còn bất ngờ nào khác, Lục Dao nhấn mua lô thiết bị sinh tồn đầu tiên của mình, bao gồm một con [Dao Rựa], một chai [Nước Khoáng] 3 lít, và một [Thanh Ma-giê Đánh Lửa].
Một luồng sáng trắng lóe lên, những thứ Lục Dao muốn đã xuất hiện ngay trước mặt cô.
[Dao Rựa] và [Nước Khoáng] không có gì phải xem nhiều, nhưng [Thanh Ma-giê Đánh Lửa] với chất lượng tầm trung đã khiến Lục Dao có chút tò mò. Cô phát hiện ra ngoài việc được tặng kèm một thanh thép nhỏ để quẹt lửa, nó còn đi kèm một bản hướng dẫn sử dụng cơ bản và các lưu ý.
Khi phát hiện ra thanh ma-giê có thể nhóm lửa trong hầu hết mọi điều kiện khí hậu và môi trường, Lục Dao càng thấy may mắn vì mình đã xem lại danh sách một lần nữa.
Nếu mua [Bật Lửa], cô sẽ phải lo lắng lỡ trời mưa, gió to, không đủ ô-xy, hay bật lửa trục trặc và các rủi ro tiềm ẩn khác. Nhưng với thanh ma-giê thì không còn những phiền não đó nữa. Dù rơi xuống nước cũng không lo hỏng, gặp lửa cũng không sợ nó tự cháy, thời tiết phức tạp đến đâu cô cũng có thể thuận lợi nhóm lên một đống lửa. Đúng là vật dụng cần chuẩn bị cho mọi chuyến đi mà.
Cầm lấy thanh ma-giê, sau một lúc vui mừng, Lục Dao không khỏi thấy ngứa mũi rồi hắt xì một cái thật to.
Cô sờ sờ mũi, hắng giọng, phát hiện ra có lẽ do tối qua ngủ trực tiếp trên lá chuối tây như vậy nên mình đã hơi bị cảm lạnh.
Nhưng chỉ là cảm nhẹ mà thôi, Lục Dao không mấy để tâm. Cô đang ở độ tuổi khỏe mạnh nhất, sức đề kháng rất tốt, bình thường chỉ bị cảm mạo sơ sơ, hắt xì vài cái là qua.
Bữa sáng vẫn là [Nho] và vài ngụm nước khoáng.
Trong tình huống đã có lựa chọn khác, Lục Dao thực sự không nỡ đào kho lương thực dự trữ tương lai của mình ra ăn sớm. Cô còn đang đợi đám [Khoai Tây] lớn nhanh dưới sự chăm sóc nhổ cỏ, bắt sâu, bón phân của mình.
Nước khoáng cũng phải uống tiết kiệm. Tuy có tới ba lít, nhưng dù sao cô vẫn chưa tìm được nguồn nước.
Nghĩ đến chuyện nguồn nước, Lục Dao dùng cỏ khô lau tay rồi đứng dậy.
Cô phải tiếp tục đi sâu vào rừng để thăm dò và tìm kiếm tài nguyên. Tiện thể, cô cũng phải đi đào đám khoai tây dại mà mình đã nhắm trước đó về.
Dĩ nhiên, quan trọng nhất vẫn là phải mang thêm nhiều [Nho] về, vì gần đây món chính của cô hoàn toàn phụ thuộc vào nó.
-
Ngày hôm qua, Lục Dao chỉ tìm kiếm ở phía bên phải của khu rừng ven biển, và đã phát hiện ra bụi chuối tây ở đó. Hôm nay, cô quyết định đi xem thử phía bên trái.
Vì đã tạm thời xác định nơi này là điểm định cư, việc thăm dò đơn giản khu vực xung quanh là rất cần thiết.
Để đề phòng lạc đường, Lục Dao đi dọc theo bìa rừng và bờ cát về phía bên trái. Không ngờ đi được khoảng hai trăm mét, cô bỗng nghe thấy một tiếng xào xạc rất đặc trưng từ trong rừng vọng ra.
Trong rừng cây cối um tùm, tiếng gió thổi lá cây xào xạc là chuyện rất bình thường. Nhưng tiếng xào xạc mà Lục Dao nghe được lại có chút đặc biệt, đó là âm thanh của vô số những chiếc lá nhỏ và mảnh tụ lại với nhau, một âm thanh khiến cô nghĩ đến...
Lục Dao bỗng nhiên rảo bước nhanh hơn về phía phát ra âm thanh.
Đi thêm khoảng một trăm mét nữa, cây cối phía trước Lục Dao đột nhiên thưa dần, và một rừng trúc cực lớn hiện ra ngay trước mắt cô.
Lục Dao nhìn khu rừng trúc rộng ít nhất cũng bằng sân thể dục của một trường tiểu học trước mặt, rồi lại nhìn con dao vừa mới có trong tay. Nhất thời cô không biết nên mừng vì mình vừa hay có dao, hay nên mừng vì mình lại dễ dàng tìm thấy một kho báu thực vật như rừng trúc trên hòn đảo hoang này.
Nhà thơ sành ăn nổi tiếng Tô Đông Pha đã nói rất đúng: "Có thể ăn không có thịt, chứ không thể ở không có trúc."
Trúc đúng là một bảo bối. Không chỉ thân cây có thể dùng làm đủ loại vật liệu, mà dưới đất còn có măng non, lá trúc pha nước còn có thể lợi tiểu, giải nhiệt.
Là một đứa trẻ lớn lên ở vùng nông thôn phía Nam, tuổi thơ của Lục Dao gắn liền với cây trúc. Đó không chỉ là những món măng đông, măng xuân và măng chua trên bàn ăn vào mùa đông và đầu xuân, mà còn là những chén trà lá trúc ông nội pha cho cô uống mỗi khi bị nóng trong người. Nghề đan lát thủ công mà ông nội dạy cũng đã chiếm rất nhiều thời gian thơ ấu của cô.
-
[Tác giả có lời muốn nói:
Tính năng của thanh ma-giê được tham khảo từ Baidu, đọc xong cảm thấy hóa học cấp ba của mình đúng là học suông mà orz. ]