Thế giới 1 - Chương 6: Phó bản hoang đảo không người

Trò Chơi Lĩnh Chủ: Xây Dựng Và Làm Ruộng

Nam Hồ Cẩm Lí 18-10-2025 13:59:06

"... Xử lý xóa sổ." Trước màn hình trực tiếp, tất cả mọi người đều sững sờ chết lặng khi nhìn [Chủ Thần] đột nhiên bắt đầu xóa sổ người chơi trong phó bản hoang đảo, tất cả rơi vào một sự hoảng loạn chưa từng có. Một người xem hoảng hốt: [Tại sao lại như vậy! Mới chưa đến ngày thứ hai mà!] Một người khác lo lắng: [Tôi nghe nói các phó bản giữa các vì sao qua cả tháng cũng không xóa sổ người chơi đâu!] Một người am hiểu hơn nói: [Bạn tôi bảo phó bản thời viễn cổ đến ngày thứ năm mới bắt đầu xóa sổ, sao phó bản hoang đảo lại nhanh thế!] Trong 99 giao diện trực tiếp, có thể thấy rõ ràng, trong số mười hai người chơi được đưa vào phó bản hoang đảo, ba người đã đột ngột biến mất, tất cả đều vì lý do "kết quả xây dựng không đạt tiêu chuẩn". Còn với chín người kia, khán giả nhìn vào cái gọi là thành quả xây dựng của họ mà thấy cũng chẳng có gì gọi là thành quả cả. Trong chín người chơi này, có người chỉ tình cờ thấy một luống cải thìa mọc tươi tốt ngoài tự nhiên, thấy thích mắt nên ngứa tay nhổ cỏ giúp rồi khoanh vùng luống cải lại, thế mà lại nhận được một [Điểm Lãnh Thổ]. Có người đi săn, đốt lửa trại rồi dùng dây leo khoanh một vòng lớn làm "lãnh thổ" của mình, kết quả là chẳng nhận được điểm nào nhưng cũng không bị xóa sổ. Lại có người dùng dây leo đan một cái giỏ cá siêu nhỏ phiên bản sơ khai, may mắn bắt được cá ở bờ biển và cũng khoan gỗ lấy lửa được, nhưng cũng chỉ nhận được một [Điểm Lãnh Thổ]... Khán giả nhìn cách phân phối [Điểm Lãnh Thổ] thần kỳ này mà càng nhìn càng thấy khó hiểu. Người xem A: [[Chủ Thần] không phải đang chơi khăm chúng ta đấy chứ? Tổng cộng chỉ có 99 niềm hy vọng, dễ dàng xóa sổ ba người như vậy thì còn chơi thế nào nữa?] Người xem B: [Chắc không đến mức đó đâu. Nếu thực sự chỉ muốn giết chúng ta thì không cần tốn công bày ra trò chơi làm gì. Chắc là xóa sổ theo quy tắc nào đó, chỉ là chúng ta tạm thời chưa tổng kết ra được thôi. ] Người xem C: [Cứ quan sát tiếp xem sao. ] Người xem D: [Nói đến phó bản hoang đảo, cô bé kia tuy trông yếu nhất nhưng lại là người nhận được nhiều [Điểm Lãnh Thổ] nhất đúng không? Những ba điểm lận đấy. ] Người xem E: [Đúng vậy, mấy người kia chỉ được một hoặc hai điểm thôi. ] Một người khác phỏng đoán: [Xem ra hệ thống thích "làm ruộng" hơn là đi săn nhỉ?] Một người xem bình luận: [Phải xem Lục Dao dùng ba [Điểm Lãnh Thổ] đó mua gì đây. Một lựa chọn nhỏ ở giai đoạn tân thủ rất có thể sẽ quyết định hướng đi và độ khó về sau đấy. ]... Trên hoang đảo, Lục Dao nhìn danh sách hàng hóa rực rỡ muôn màu và cuối cùng cũng hạ quyết tâm. Ba [Điểm Lãnh Thổ] này, cô quyết định sẽ dùng để mua ba thứ. Dao, bật lửa, và một chai nước khoáng. Lý do chọn dao thì không cần phải nói nhiều, đó là vật dụng bắt buộc trên đảo hoang. Mua bật lửa là vì khả năng nhóm lửa của cô quá kém. Hôm qua mày mò cả buổi chiều cũng không thành công, ngược lại còn làm rách cả tay. Lục Dao rất tự biết năng lực của mình. Nếu có sẵn công cụ mồi lửa, cô có thể dễ dàng nhóm lên một đống lửa lớn, nhưng nếu bắt cô khoan gỗ lấy lửa thì cả về kinh nghiệm lẫn thể lực, cô đều không thấy mình có thể đảm đương nổi. Nếu không có lựa chọn nào khác, có lẽ cô đành phải cố gắng tự mình mày mò bí quyết. Nhược điểm thì đã quá rõ ràng. Trong khoảng thời gian đó, ngoài việc tiêu tốn rất nhiều thời gian, công sức và làm bị thương tay, nó còn đồng nghĩa với việc cô chỉ có thể ăn đồ nguội, uống nước lã cho đến khi nhóm được lửa. Là một người đến từ xã hội văn minh, nếu phải liên tục ăn đồ nguội uống nước lã trong một thời gian dài, cơ thể rất có thể sẽ không chịu nổi mà đổ bệnh. Một khi đã đổ bệnh, ở nơi không thuốc thang này, có lẽ cô không cần đợi hệ thống xóa sổ mà sẽ chết vì bệnh, chết vì đói ngay tại đây. Nhưng giờ đã có [Cửa Hàng], cô hoàn toàn không cần phải mạo hiểm như vậy và lãng phí thời gian, công sức vào việc đó. Cô có thể chọn cách lấy lửa nhanh hơn và đơn giản hơn – dùng [Bật Lửa]. Dù cho [Bật Lửa] rồi cũng sẽ có ngày hết gas, nhưng cô cảm thấy khoảng thời gian đó đã đủ để cô tìm ra cách tích trữ mồi lửa. Còn về [Nước Khoáng], Lục Dao cũng đã suy nghĩ rất kỹ. Một hòn đảo hoang lớn thế này, chắc chắn không thiếu suối nước hay những nguồn tương tự, đến lúc đó cô tự nhiên sẽ có nước ngọt để uống. Cô chọn chai nước chủ yếu không phải vì nước, mà là vì cái chai nhựa đựng nước. Có chai nước, cô có thể mang nước theo bên mình để đi thám hiểm khu rừng mà không cần lo lắng vấn đề bổ sung nước dọc đường. Quan trọng hơn, chai nước là một công cụ trữ nước an toàn và kín, không phải lo trời mưa, bụi bẩn hay côn trùng rơi vào. Nó còn có thể dùng làm vật chứa tiện lợi. Tóm lại, lợi ích rất nhiều. Sau khi đã chọn xong ba món trong đầu, Lục Dao vẫn không vội mua ngay mà tiếp tục xem danh sách hàng hóa. Tuy đã xác định được ba món này, nhưng đây dù sao cũng là danh sách do một [Chủ Thần] không rõ lai lịch cung cấp, ai biết được liệu có món gì hữu dụng hơn mà cô hoàn toàn không biết đang giấu ở cuối danh sách hay không? Ví dụ như [Không Gian Tùy Thân] này, hay [Gói Quà Tân Thủ], rồi thì hàng giảm giá đặc biệt 99% chẳng hạn. Lục Dao là người đã nếm đủ chiêu trò của các ứng dụng giao đồ ăn, những gian thương thường giấu ưu đãi ở những chỗ khó thấy nhất trong danh sách, đòi hỏi phải quan sát kỹ lưỡng mới có thể phát hiện. Vào những lúc cần tính toán chi li thế này, bắt buộc phải xem xét toàn cục rồi mới "chốt đơn". Lục Dao lướt qua toàn bộ danh sách với tốc độ khá nhanh. Thật đáng tiếc, không có món hàng giảm giá đặc biệt nào, càng không có [Gói Quà Tân Thủ] hay [Không Gian Tùy Thân]. Đồ vật tuy nhiều nhưng không có gì vượt ra ngoài phạm trù của xã hội loài người.