Thế giới 1 - Chương 43: Phó bản hoang đảo không người
Trò Chơi Lĩnh Chủ: Xây Dựng Và Làm Ruộng
Nam Hồ Cẩm Lí18-10-2025 13:59:04
Nếu hai tên côn đồ này không chịu nghe lời, dạy hư mấy con gà mái đến sau thì không hay.
Người xưa có phương pháp thuần ưng, bây giờ Lục Dao cũng chuẩn bị học theo người xưa, dùng cám heo để thuần mấy con gà mái này.
Lục Dao mang theo cám heo mới nấu đi vào khu rừng phía tây nam. Nơi vốn vô cùng náo nhiệt, tiếng cánh đập phành phạch không ngớt, giờ đã yên tĩnh hơn rất nhiều, chỉ thỉnh thoảng mới có thể nhìn thấy một bóng dáng sặc sỡ thoáng qua ở xa, và rất nhanh liền bay đi mất tăm.
Rất rõ ràng, những con gà rừng này đang di dời.
Lục Dao đi đến bên cạnh cái bẫy mình đã đặt, kinh ngạc phát hiện lại có một con gà rừng đã vào sọt. Có lẽ vì đói khát và lo lắng bất an mà nó đang đập loạn xạ vào chiếc sọt đang úp lên nó.
Lục Dao bắt con gà này ra, buộc lại, đổi chỗ cám heo đã nguội lạnh dưới hai cái sọt còn lại bằng cám heo mới nóng hổi, sau đó đặt chỗ cám heo đã nguội trước mặt con gà rừng mới bắt được.
Con gà rừng chắc đã đói ít nhất một ngày, lúc này đâu còn quan tâm đến chuyện uy vũ không thể khuất phục gì nữa, cổ một ngoẹo liền chui vào đồ ăn, mổ lia lịa.
Lục Dao buộc con gà này vào một gốc cây, rồi tự mình đi dạo một vòng quanh đó.
Đàn gà rừng ở khu này càng ngày càng ít, cô muốn xem quanh đây còn lại khoảng bao nhiêu con. Nếu gà rừng đều bay đi hết rồi, thì lần sau cô không thể đặt bẫy ở đây nữa.
Lục Dao đi dạo một vòng quanh đó, quả nhiên, ngoài lông gà ra, không còn thấy bóng dáng con gà rừng nào khác ngoài con vừa bắt được.
Lục Dao thở dài, quả nhiên, gà rừng đều nhát gan, cảnh giác cao, lại còn đặc biệt chạy nhanh. Các thứ khác không được chứ gặp chuyện bỏ chạy là số một. Bị lừa một lần không phản ứng kịp, có hai lần ba lần, lại có thức ăn mang tính biểu tượng làm dấu hiệu, chúng đã nhớ bài, lập tức chạy xa. Chẳng trách ngày xưa các thợ săn đều nói thỏ dễ săn, gà rừng khó tìm.
Xem ra sau này muốn bắt được gà rừng nữa khả năng là cực kỳ thấp.
Nhưng Lục Dao cũng không quá chán nản. Bắt được tám con gà rừng đã là trời phù hộ rồi. Ít nhiều là do gà rừng trên hòn đảo hoang này trước đó chưa từng gặp người, nếu không đừng nói là bắt tám con, đến một con cũng khó.
Trong lòng thoải mái, Lục Dao cầm dao chặt phá đường đi về. Khi cô đi ngang qua một bụi cỏ dại mọc dày đặc, cô theo ý thức chuẩn bị tránh đi thì một vài thứ trắng trắng bỗng lọt vào mắt cô.
Đó là... Lục Dao đứng lại, ngẩn người một chút.
Ngay sau đó, cô bỗng nhiên mừng như điên.
Cô đột nhiên tiến lên vạch bụi cỏ dại đó ra, để lộ ra hơn mười quả trứng gà trắng muốt, tròn trịa ở giữa bụi cỏ.
Lục Dao vạch cỏ dại ra, không nhịn được mà ha ha ha cười lớn.
Đây là cái gì, đây là thiên tuyển chi tử chứ gì nữa!
Đến cả gà mái hoang trộm đẻ một ổ trứng bên ngoài không kịp ấp mà cũng để cho cô gặp được, đây là ông trời muốn cho cô thêm bữa ăn.
Cô lại có thêm món mặn mới!
Lục Dao dùng dao cắt hết cả bụi cỏ dại đó, lót xuống đáy gùi của mình, sau đó cẩn thận bỏ hết cả ổ mười hai quả trứng gà vào gùi.
Vác trên lưng mười hai quả trứng, Lục Dao cảm thấy toàn thân mình tràn đầy sức mạnh.
Quay về nới lỏng dây buộc cho con gà rừng đó, Lục Dao kẹp cánh gà ra sau lưng, xách cả con gà trong tay, vừa đi vừa nghêu ngao hát bài "Cậu bé chăn trâu", vô cùng vui vẻ quay về.
Đi chưa được mấy bước, cô lại có thu hoạch mới.
Một bụi rau dại chân vịt mọc rất tốt.
Loại rau dại này Lục Dao hồi nhỏ vào mùa xuân thường đi hái về ăn. Rau chân vịt có tên khoa học là cần dại, nghe tên giống như cần tây, có một mùi thơm đặc trưng, ăn vào cũng rất có hương vị. Rau chân vịt xào thịt khô ở quê Lục Dao là một món ăn có thể dùng để đãi khách.
Lục Dao tuy bây giờ cũng không thiếu rau củ, nhưng hiếm khi nhìn thấy ký ức tuổi thơ quen thuộc này, nhớ lại hồi nhỏ mình xách theo cái rổ nhỏ cùng đám bạn đi tìm rau dại khắp núi đồi, liền không nhịn được mà hái nửa gùi mang về.
Sau khi hái xong rau chân vịt, Lục Dao tâm tâm niệm niệm thèm món thịt khô gà xào rau chân vịt, về nhà liền vội vã làm thịt gà, dùng non nửa bình muối ướp mấy con gà rừng này vài giờ, sau đó treo hết lên xà nhà.
Để treo thịt khô gà, Lục Dao còn phải riêng tốn công tìm ra những cây tre thừa lúc trước, đục hai cái rãnh trên cột nhà, thêm một cây xà ngang ngay phía trên bếp đá, chuyên dùng để treo gà hun khói của cô.
Hun đồ khô cần phải nhóm lửa liên tục. Lục Dao cố ý nhặt rất nhiều củi về, để cho khói lửa trên bếp mịt mù cả ngày không ngớt.
Thịt khô, gà khô của nông gia chính là được tạo ra trong những ngày khói lửa mịt mù như vậy, dựa vào hơi nóng của khói và muối ướp trên người để lên men, dần dần chảy mỡ, đổi màu, biến thành những món đồ khô thơm lừng.
Nhưng gà khô làm xong còn cần một khoảng thời gian, còn trứng gà và rau chân vịt mà Lục Dao nhặt về thì không đợi được người.
Lục Dao ngửi mùi rau chân vịt thơm ngát, chiều tối ra vườn rau hái một nắm hành dại, xào một món hành dại, rau chân vịt xào trứng thơm đến mức người ta phải nuốt nước miếng.
Hành dại xào trứng vốn đã là một món ăn nhỏ có hương vị độc đáo, thơm lừng. Lần này lại thêm rau chân vịt thái nhỏ vào, quả thực là thơm càng thêm thơm.
Lục Dao chảy nước miếng, một hơi ăn hết ba bát trứng xào, làm cho những người xem trong phòng trực tiếp trong lòng lại thêm một vết thương, để lại cho người ta một bóng ma sâu sắc – cô ăn ngon như vậy, làm sao chúng ta bị nhốt trong căn cứ này biết đi đâu mà tìm hành dại, rau chân vịt!