Quyển 1 - Chương 40

Xuyên Nhanh: Công Lược Các Nam Chính Bằng Mẹ Quý Nhờ Con

Miêu Tình Thạch 17-07-2025 08:37:02

Sau khi giải quyết thiên tai ở Hà Bắc xong, Cao Dương không còn bận rộn như trước. Hạ triều rồi vẫn còn sớm, hắn nhìn mặt trời vừa lên cao bên ngoài, hỏi thái giám đi cùng,"Hôm nay quý phi ra sao?" Thái giám cung kính trả lời,"Quý phi nương nương thích ngủ, hôm nay Quý phi chưa dậy." Ghe nói Chúc Bạch Thược còn ngủ, Cao Dương cau mày, hình như sau khi mang thai rồi nàng rất thích ngủ. Nếu không phải ngày nào thái y hắn mời tới bắt mạch, nói thân thể nàng vẫn khỏe mạnh bình thường, Cao Dương đã nghi ngờ không biết nàng có bị bệnh gì không. "Bãi giá, tới Xuyết Hà Cung, hôm nay trẫm dùng bữa với quý phi." Cao Dương quay người lại, đi dọc theo hành lang tới Xuyết Hà Cung. Khoảng cách giữa Xuyết Hà Cung và nơi Cao Dương thường hay phê tấu chương không xa, đi một lúc là đến. Lúc Cao Dương đi vào, Chúc Bạch Thược vừa mới rửa mặt xong. Nàng ngồi trên giường nhỏ, dù mặc áo màu hồng nhạt thì cũng vẫn thanh lệ thoát tục như phù dung trong nước, chỉ là khi nhìn ra cửa sổ, đôi mắt long lanh êm dịu như nước hồ thu lại đượm buồn. Ánh mắt của Cao Dương tối sầm đi, hắn biết Chúc Bạch Thược lại nhớ tới Lý Thắng Gia. Có nhiều lúc hắn suy nghĩ, thân phận đế vương trên vạn người của hắn không có sức hấp dẫn sao? Tại sao lòng Chúc Bạch Thược cứ đau đáu hướng về tên Lý Thắng Gia chẳng có chút tài cán đó? Xem ra, sai người đánh gãy một chân của hắn ta là vẫn còn nhẹ lắm! "Tham kiến bệ hạ!" Hỉ Nhi cầm quạt tròn đi tới, thấy được Hoàng đế đang nhìn chăm chú vào tiểu thư nhà mình, nàng ta lập tức mượn việc hành lễ để nhắc nhở. Cao Dương liếc nhìn Hỉ Nhi, nể mặt Chúc Bạch Thược nên không so đo với nàng ta, chỉ nhìn chiếc quạt tròn nàng ta đang cầm rồi hỏi,"Sao lại lấy quạt? Quý phi thấy nóng à?" Bấy giờ Chúc Bạch Thược cũng đã đi tới, vì trước đó Cao Dương đã dặn dò không cần nàng hành lễ nên nàng giải thích thay Hỉ Nhi,"Bệ hạ, sau khi Bạch Thược mang thai lại thấy thân người nóng bức, giờ chỉ mới vào tháng bảy mà ta đã không thể chịu được thời tiết nóng bức rồi." Lúc này Cao Dương mới chú ý đến bộ quần áo màu hồng nhạt nàng đang mặc là đồ dành cho mùa hè. "Nếu nàng sợ nóng thì cứ nói với trẫm, trẫm cho người đưa đá lạnh tới cho nàng nhưng không được lạm dụng đâu đấy." "Cảm ơn bệ hạ đã quan tâm." Trong quãng thời gian gần gũi này, Chúc Bạch Thược không còn sợ Cao Dương như lúc đầu, cũng không hở chút là rưng rưng nước mắt, mà nàng nói chuyện với hắn đã tự nhiên hơn nhiều. Khi bọn họ đang ăn cơm, có tiếng ồn ào vang lên ngoài cung. Chúc Bạch Thược đã quen với việc các phi tần trong hậu cung thường hay tới đây tìm hiểu tin tức nhưng Cao Dương thì mới thấy lần đầu, hắn lạnh lùng sai người ra ngoài xem chuyện gì xảy ra. Chỉ trong chốc lát, thái giám kia quay lại nói là Hiền phi, Thục phi đang ở ngoài, nói là quý phi là chức phi cao nhất trong hậu cung, lẽ ra là nên cùng giải quyết mọi chuyện, bọn họ muốn gặp quý phi nương nương. Vì hiện giờ trong hậu cung không có hoàng hậu nên mọi chuyện đều do ba vị phi tần Thục, Đức, Hiền chia ra quản lý. Giờ lại có thêm một Quý phi có quyền hơn bọn họ, tất nhiên là ba người đều không cam lòng. Sau nhiều lần vấp phải trắc trở, bọn họ lại nổi ý định muốn dùng quyền lực ở hậu cung dụ Chúc Bạch Thược xuất hiện. Chúc Bạch Thược coi như không nghe thấy, nàng chậm rãi ăn canh cá, sắc mặt thản nhiên bình thường. Cao Dương gắp cho nàng một miếng cá mè, hỏi Hỉ Nhi,"Ngày nào bọn họ cũng ồn ào bên ngoài sao?" Hỉ Nhi lén nhìn Chúc Bạch Thược một cái, sau đó gật đầu. Sắc mặt vốn đã lạnh lùng của Cao Dương lại càng lạnh lùng hơn, giọng nói trầm xuống,"Nếu bọn họ muốn có phi tần giúp quản lý hậu cung, vậy thì ta sẽ thu hồi toàn bộ quyền hành trong cung của bọn họ, Quý phi là người có quyền cao nhất trong bốn chức phi, hậu cung lại không có hoàng hậu, hậu cung của Đại Lý càng danh chính ngôn thuận."