Xuyên Nhanh: Công Lược Các Nam Chính Bằng Mẹ Quý Nhờ Con
Miêu Tình Thạch17-07-2025 07:28:37
Hắn đã gặp giai nhân tuyệt sắc rồi, không còn hứng thú với bọn họ. Cao Dương thấy không thú vị nên không có lòng dạ nào lâm hạnh bọn họ.
Hắn ngồi trên long ỷ, vô thức sờ lên cổ tay, dấu răng ở đó đã biến mất nhưng cảm giác như Chúc Bạch Thược cắn vào tay hắn như vẫn còn thấp thoáng đâu đó.
Ánh mắt Cao Dương sâu thẳm, hắn cụp mắt im lặng một chốc mới hỏi,"Gần đây nàng ấy sao rồi?"
Tất nhiên "nàng ấy" là chỉ Chúc Bạch Thược.
Lòng thái giảm hiểu rõ, bèn cung kính đáp,"Chúc tiểu thư vẫn nhốt mình trong phòng, không chịu gặp ai."
Đây không phải lần đầu tiên Hoàng đế hỏi vấn đề này, cũng không phải lần đầu tiên trả lời đáp án này.
Cao Dương cụp mắt, khẽ nhếch bờ môi mỏng, mím chặt môi khiến đường nét trên gương mặt hắn như lạnh đi. Hắn vô thức lại vuốt ve cổ tay, tiếng cười khẽ vang lên từ cổ họng,"Lập tức thông báo, đêm nay trẫm muốn mở tiệc chiêu đãi thám hoa lang, nhớ mời cả nàng ấy nữa."
Sau cái ngày đêm xuân tươi đẹp diễn ra, ám vệ đã đưa những thông tin có liên quan tới Chúc Bạch Thược cho Cao Dương. Người si tình nổi tiếng khắp Giang Nam, thảo nào hôm đó nàng lại khóc xé ruột ở lầu các như thế. ...
"Tiểu thư!"
Hỉ Nhi nhìn tiểu thư trốn trong chăn không muốn gặp ai, lòng nàng ta lo lắng.
Nghĩ đến những gì người trong cung vừa tới truyền lời, Hỉ Nhi đảo mắt,"Tiểu thư, vừa rồi có người trong cung tới mời tiểu thư và Lý thám hoa tới hoàng cung dự tiệc."
Nhìn người trong chăn khẽ nhúc nhích, Hỉ Nhi nói tiếp,"Đã qua một thời gian tiểu thư chưa gặp Lý thám hoa rồi nhỉ, nếu tiểu thư không dậy thì nô tì sẽ đi từ chối tiểu thái giám truyền lời kia."
Một gương mặt trắng nõn như đóa phù dung chui ra khỏi chăn, Chúc Bạch Thược cắn môi nói,"Đừng, ta đi..."
"Bây giờ ta và Lý lang cách xa vạn dặm, nếu không thể có tương lai... ta muốn dứt khoát cắt đứt tình cảm với hắn ta, từ nay về sau hắn ta sẽ ấm êm bên Công chúa Vân Châu, còn ta thì tìm ngôi chùa, làm bạn với kinh kệ, suốt đời không ra ngoài nữa."
Trong đôi mắt hoạt bát ngày xưa giờ chỉ còn đau thương tràn trề, Hỉ Nhi nhìn mà lòng chua xót khó tả.
"Hệ thống, ngoài thích ngủ, kiệt sức ra thì khi manh thai, tại sao ta không có những phản ứng tiêu cực nào? Chẳng phải người ta nên nôn mửa, đi tiểu thường xuyên và sưng ngực sao?"
Chúc Bạch Thược khó hiểu, nàng đã mang thai hơn hai tháng, hẳn nên có những phản ứng khi mang thai mới đúng.
Hệ thống: [Ồ, đây là phúc lợi do hệ thống tự mang, sẽ làm giảm phản ứng mang thai của ký chủ. ]
"Có thể giải trừ triệu chứng nôn mửa được không? Cũng nên cho Cao Dương một liều thuốc mạnh."
[Được. ]
Hệ thống vừa đồng ý, Chúc Bạch Thược lập tức cảm thấy hơi khó chịu, nàng sờ vào cổ họng, buồn nôn.
Hi Nhi lo lắng vội vàng đỡ nàng,"Tiểu thư, tiểu thư sao vậy?"
"Không sao đâu, ta chỉ cảm thấy hơi khó chịu trong bụng thôi."
Hi Nhi cũng là một cô gái trẻ nên không suy nghĩ nhiều, dễ dàng bị gạt.
Thời gian trôi qua, đảo mắt mà đã sắp đến chạng vạng, hoàng cung cho người đánh xe ngựa tới đón Chúc Bạch Thược. Chúc Bạch Thược không định dẫn Hỉ Nhi theo nhưng Hỉ Nhi khóc lóc nói muốn đi cùng, nói là do lần trước mình không ở cạnh tiểu thư nên tiểu thư mới gặp nguy hiểm.
Chúc Bạch Thược hết cách, chỉ đành dẫn nàng ta theo.
[Một người đầy tớ trung thành đấy nhỉ?] Hệ thống than thở.
Xe ngựa chạy vào sâu trong hoàng cung, dọc đường đi, thế mà không bị ai cản lại hỏi thăm. Nhìn bức tường thâm cung cao cao ở bên ngoài, Chúc Bạch Thược biết là Cao Dương muốn gặp mình.
Khi bọn họ xuống xe ngựa, đây là cổng vườn hoa, Chúc Bạch Thược chần chừ một lúc rồi cố gắng đứng thẳng người, giấu đi sự đau lòng trên mặt, thay bằng một nụ cười rạng rỡ. Nàng định Chúc Bạch Thược vào vườn hoa thì lại có người gọi nàng.
"Chúc tiểu thư, bệ hạ đang ở trong tòa lầu này."