Quyển 1 - Chương 34

Xuyên Nhanh: Công Lược Các Nam Chính Bằng Mẹ Quý Nhờ Con

Miêu Tình Thạch 17-07-2025 08:34:09

"Lý lang-" "Châu Nhi-" Sau đó là tiếng thở dốc mờ ám của đôi nam nữ này. Khuôn mặt tuấn tú của Cao Dương đen kịt như đáy nồi, ánh mắt dần dần lạnh đi, vô thức sờ lên cổ tay, làm sao hắn không biết đó là tiếng gì! Thảo nào trong cung điện không có cung nữ hay thái giám nào, hóa ra là bọn họ bị đuổi đi cả rồi, để tiện cho hai người này mèo mả gà đồng!] Hoàng muội của hắn, là Công chúa của một nước mà không biết tự ái, đánh mất tự trọng đến thế! Cao Dương vung tay áo bỏ đi. Khi con người ta thật sự đau đớn và thất vọng, sẽ không cãi cọ, không quát to chất vấn mà là im lặng không nói gì nữa. ... Sáng hôm sau, khi lên triều, Cao Dương phong cho Lý Thắng Gia làm khâm sai tới Hà Bắc đôn đốc tất cả chuyện cứu giúp thiên tai. Các triều thần đều liếc nhìn Lý Thắng Gia, bọn họ cũng biết gần đây tân khoa thám hoa lang và Công chúa Vân Châu rất gần gũi và có quan hệ mờ ám với nhau. Bây giờ bọn họ cũng đã nghe chuyện Lý thám hoa từ hôn, hay là Hoàng đế cho hắn ta cơ hội để phấn đấu, tiện bề cho hắn ta lập công rồi tứ hôn với Công chúa? Tất cả đại thần đều cảm thấy mình đã đoán trúng tâm ý của Hoàng đế, sau đó không ai phản đối cả. Lý Thắng Gia cũng rất mừng rỡ! Sau khi thi cử xong, Lại Bộ tuyển quan, hắn ta chỉ được phân một chức quan lục phẩm nhỏ bé khiến bản thân một người tự thấy mình hơn người như Lý Thắng Gia rất uất ức. Chuyện tới Hà Bắc cứu giúp thiên tai này đã từng có tiền lệ, quan viên lần trước đi đôn đốc giờ đã là quan nhất phẩm, đang đứng ở đầu hàng. Trong mắt Lý Thắng Gia lộ ra dã tâm và khát vọng lớn lao. Sau đó Lý Thắng Gia được Hoàng đế gọi lại một mình khiến nhiều người nhìn hắn ta với ánh mắt hâm mộ, cảm thấy tên này thật sự đã được lòng vua. Cũng có người cảm thấy sau này Lý Thắng Gia sẽ rất có triển vọng nên muốn làm thân với hắn ta. Điều này khiến Lý Thắng Gia như nhớ lại lúc mình được phong làm thám hoa lang, cực kỳ oai phong! Chỉ là có những quan viên lâu năm lại âm thầm cười lạnh, chờ Lý Thắng Gia xấu mặt. Vì Phò mã nhiều đời không được nắm thực quyền, chỉ là một chức quan hờ. Hơn nữa, ai bảo bệ hạ cho hắn ta tới Hà Bắc làm đôn đốc là cho hắn ta cơ hội lập công? Lý Thắng Gia còn sống sót để về đây hay không còn là vấn đề đấy. ... Cao Dương ngồi trên ngai vàng, cụp mắt nhìn tấu chương hắn đang cầm, nói với Lý Thắng Gia đang ở dưới,"Lần này ái khanh tới Hà Bắc làm đôn đốc, có chắc là mình làm được không?" "Thần tự tin mình có đủ sức ứng phó!" Nhiệt huyết trong lòng Lý Thắng Gia sục sôi, lòng hắn ta cũng nghĩ là Hoàng đế đang cho mình cơ hội tỏa sáng đây mà! Càng nghĩ, Lý Thắng Gia càng cảm thấy yêu thương Công chúa Vân Châu nhiều hơn, đó là một người vợ hiền! Chúc Bạch Thược của nhà họ Chúc kia làm sao sánh được với Công chúa Vân Châu? Sau khi mẹ hắn ta biết hắn ta từ hôn lại còn gửi thư bảo hắn ta theo đuổi Chúc Bạch Thược lần nữa! Nói là cưới vợ hiền rồi muốn nạp thiếp sao cũng được, Chúc Bạch Thược kia xinh đẹp như tiên lại có có của cải bạc triệu, một lòng hướng về hắn ta, có thể nạp làm thiếp! Lý Thắng Gia cho rằng mình và Công chúa Vân Châu tình chắc hơn vàng, đang là lúc yêu đương mặn nồng, làm sao hắn ta đồng ý được? Lý Thắng Gia lập tức kiên quyết từ chối lời đề nghị của mẹ. Ai ngờ lúc này có thái giám chạy vào thông báo,"Bệ hạ, Công chúa Vân Châu tới đây, đang ở bên ngoài điện." Cao Dương nhướng mày, thản nhiên nói,"Cho nàng ta vào đi." Công chúa Vân Châu mặc áo màu lam nhạt, dịu dàng xiêu lòng người, sau khi nàng ta bước vào lại không hành lễ ngay mà nhìn Lý Thắng Gia trong điện với ánh mắt chan chứa tình xuân, gò má đỏ ửng.