Xuyên Nhanh: Công Lược Các Nam Chính Bằng Mẹ Quý Nhờ Con
Miêu Tình Thạch17-07-2025 08:36:34
"Con gái yêu của ta!"
Hai mắt cha Chúc đỏ hoe, gần như đập đầu xuống đất.
Hậu cung của Hoàng đế là chỗ như thế nào?
Ai mà chẳng biết đó là đầm rồng hang hổ hết sức nguy hiểm chứ? Chỉ cần bất cẩn, hồ đồ một chút là mất đầu như chơi mà còn không biết hung thủ là ai.
Mỗi một người phụ nữ trong hậu cung đều thận trọng như rơi xuống vực, nơm nớp lo sợ như đi trên băng mỏng, bọn họ đều là những người lòng dạ sâu xa. Đứa con gái ngây thơ nhà ông, đứa con gái đáng thương ngốc nghếch bẩm sinh làm sao có thể đấu lại bọn họ được!
"Không được! Ta muốn vào cung! Ta muốn gặp con gái ngoan của ta!"
Cha Chúc nhớ đến lá bùa tiêu tai kỳ lạ kia, trước khi ông về Giang Nam thì đã giao nó cho Chúc Bạch Thược, nhưng Chúc Bạch Thược lại từ chối với lý do là chuyến đi tới Giang Nam xa xôi chập trùng, không an toàn cho cha Chúc. Mà lần này cha Chúc về Giang Nam giải quyết chuyện làm ăn, quả thật đã gặp nhiều phiền phức, trong đó nhân vật tiêu biểu chính là mẹ của Lý Thắng Gia. Nhưng không biết có phải là nhờ công hiệu của lá bùa bình an đó hay không, nhiều lần đều gặp dữ hóa lành.
Cha Chúc cũng đến vài ngôi chùa, đạo quán để báo phỏng, ngoài bỏ số tiền mấy trăm lượng bạc ra mua đèn mua nhang thì không tìm được ông cụ tiên phong đạo cốt mà Chúc Bạch Thược nhắc tới.
Ban đầu ông còn nghĩ nếu lá bùa bình an này có công hiệu thần kì như thế, chắc chắn ông phải mua thêm một vài lá để cất, sau này cho con cháu dùng. Bây giờ biết được Chúc Bạch Thược đã bước vào hậu cung ăn thịt người kia, ông càng quyết tâm muốn giao lá bùa bình an này cho nàng, nếu không thì ông thật sự ăn không ngon ngủ không yên.
Trong cung, khi Chúc Bạch Thược tỉnh lại sau giấc ngủ trưa thì gặp cha Chúc. Nàng vừa mừng vừa sợ, mà phụ nữ mang thai lại rất nhạy cảm nên nàng vừa cười vừa khóc khiến Hỉ Nhi và những người hầu xung quanh không biết phải làm sao.
Cha Chúc thì không ngờ chỉ một câu tầm thường ở nhà của mình, đến trưa, lại có người từ hậu cung đón ông vào cung.
Ông được đưa tới gặp Hoàng đế trước, Hoàng đế lại ôn hòa hỏi tình hình Giang Nam bây giờ thế nào khiến ông vừa kinh ngạc vừa sợ. Sau đó, có lẽ là Cao Dương thấy ông cứ e dè nên nói là Quý phi rất nhớ ông, mong ông qua đó chơi với Quý phi.
Ban đầu cha Chúc còn chưa hoàn hồn, ông ngây ra, hoảng hốt và sợ hãi, Quý phi? Quý phi nào? Ta không biết Quý phi gì đâu!
Sau đó cha Chúc mới nhớ ra là người hầu trong nhà có nói với mình, hình như Chúc Bạch Thược được phong làm Quý phi, ông mới hiểu ra.
Cha Chúc thầm nghĩ, con gái mình có thai mà còn ở một mình trong cung, không biết nàng đang sợ hãi đến nhường nào, e là nàng gầy đi nhiều lắm! Bây giờ con gái đã là phụ nữ có thai, gầy quá không có ích cho sự phát triển của thai nhi.
Cha Chúc ôm lòng thấp thỏm đi theo thái giám dẫn đường, đột phá lớp phòng thủ dày của Xuyết Hà Cung. Khi gặp đứa con gái mà ông hằng mong ngóng, ông quan sát Chúc Bạch Thược từ đầu đến chân một lúc lâu rồi than thở,"Con gái ngoan, con... béo lên."
"Cha!"
Chúc Bạch Thược thẹn hóa quá giận, dậm chân.
"Ôi ôi, con đừng dậm chân đừng dậm chân!"
Cha Chúc vội vã đi tới ngăn cản, lại nén giận nhìn Hỉ Nhi ở cạnh,"Ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, không mau tới đây đỡ tiểu thư nhà ngươi!"
Sau đó cha Chúc lại cẩn thận dặn dò Chúc Bạch Thược như đã chiêm nghiệm sâu xa,"Bụng con đã to hơn rồi, mấy tháng nữa thì con đã là người làm mẹ, không được dậm chân nữa, không an toàn!"
"Cha, con biết rồi, sau này con không tái phạm đâu!"
Hiếm khi Chúc Bạch Thược làm nũng, toát ra vẻ hờn dỗi của con gái,"Chẳng phải chính cha là người nói con béo trước sao!"
"Được được được, con ở trong cung đã quen chưa?"