Quyển 1 - Chương 32

Xuyên Nhanh: Công Lược Các Nam Chính Bằng Mẹ Quý Nhờ Con

Miêu Tình Thạch 17-07-2025 07:29:08

Chỉ là ngoài Hỉ Nhi ra thì những người còn lại trong Xuyết Hà Cung đều là thân tín của Cao Dương, trông coi nghiêm ngặt, ngay cả con ruồi còn không bay vào được, thế là những phi tần này đều ra về tay không. Ban ngày, Chúc Bạch Thược nghe những phi tần bên ngoài tranh cãi ầm ĩ, ăn đồ ăn, uống thuốc bổ do Cao Dương sai người cố ý chuẩn bị, cũng coi như là sống tự tại thảnh thơi. Giờ đã là tháng sáu, lượng mưa khắp cả nước tăng cao, tỉnh Hà Bắc lại xảy ra lũ lụt. Mấy hôm nay Cao Dương bận rộn xử lý triều chính, không có thời gian tới hậu cung, chỉ khi ăn cơm thì mới dành chút thời gian nghe thái giảm báo cáo tình hình của Chúc Bạch Thược. "Hôm nay trước khi ăn cơm, Quý phi nương nương đã nôn khan mấy lần, sau khi dọn canh cá đi thì sắc mặt mới khá hơn..." Cao Dương khựng lại, hắn nhíu mày,"Nàng đang mang thai không ngửi được mùi cá, sau này đừng nấu cá cho nàng ăn nữa." Tiểu thái giám khó xử nói,"Nhưng Hỉ Nhi nói Quý phi nương nương thích ăn cá mè ở thủy trấn Giang Nam, nhưng cá mè rất hiếm, nô tài đã sai ngự thiện phòng là ngày mai nấu..." "Tại sao phải chờ tới ngày mai? Nếu nàng thích thì đến tối hãy đưa tới cho nàng ăn, còn việc cá mè hiếm có, ở kinh thành to lớn như vậy không tìm được vài con cá mè sao?" Cao Dương nhíu mày, nheo mắt lại bất mãn nói. "Vâng vâng vâng, nô tài lập tức đi thông báo cho ngự thiện phòng ngay!" Tiểu thái giám cung kính nói, sợ Hoàng đế không vui thì kéo mình ra ngoài chém đầu. Trước đó đã có tiền lệ rồi, thái giám trước đó đế báo cáo tình hình của Quý phi nương nương nhưng nói không đủ chi tiết, thái độ không đủ thành khẩn nên đã bị phạt đánh ba mươi hèo, đến giờ còn nằm sấp trên giường đây. "Tiếp tục nói." "Khi Quý phi nương nương dùng bữa, ngài rất thích ăn viên gạo nếp kia, ăn món đó nhiều hơn hai đũa so với những món khác." Lúc này vừa hay trên bàn ăn của Cao Dương cũng có viên gạo nếp. Cao Dương đang định bóp tôm bóc vỏ cho vào miệng, hắn khựng lại xoay đũa gắp viên gạo nếp kia ăn thử. Cao Dương nuốt xuống, thầm nghĩ: khẩu vị khá nhạt, ai cũng nói là ăn chua ăn lạt sẽ sinh con gái, hay là nàng mang thai tiểu Công chúa? Cao Dương hơi thất vọng, nhưng nếu là một tiểu Công chúa có vẻ ngoài giống Chúc Bạch Thược thì cũng tốt. Một câu mệnh lệnh đơn giản của Hoàng đế lại khiến các đầy tớ chạy sắp đứt cả chân, không ít người ở ngự thiện phòng bắt đầu tìm cá mè bằng mạng lưới quan hệ. Lý Thắng Gia rất phiền não không biết dùng cách gì để vào cung, dù sao thì hắn ta cũng là đàn ông, còn không có chức vị quan trọng, làm sao nói muốn vào cung là vào được? Ngay cả khi hắn ta sai người truyền tin cho Công chúa Vân Châu chuyện hôn ước của mình đã bị hủy, bên phía Công chúa cũng im lặng, không thấy hồi âm gì. Hắn ta đang chờ ở ngoài cung mong được lời đáp từ Công chúa Vân Châu, thế nên khi nghe được tin hoàng cung đang tìm cá mè, hai mắt hắn ta sáng ngời! Cá mè! Hắn ta có cá mè! Số cá mè đó là do mẹ hắn ta sai người đưa tới vào mấy hôm trước, mang tiếng là đưa cá mè cho hắn ăn thử, thực tế là trong nhà bọn họ không còn nhiều tiền nên đòi tiền hắn ta. Từ khi Chúc Bạch Thược vào kinh thành, nàng đã không đưa ngân phiếu cho Lý Thắng Gia nữa, mà nhà của hắn ta ở Giang Nam thì không có thu nhập, không có người đi sau vung tiền như rác đài thọ, chùi mông cho bọn họ, chẳng phải là tiền chảy ra mà không chảy vào sao! Lý Thắng Gia mím môi, vứt hết những suy nghĩ lộn xộn này ra khỏi đầu, bây giờ chuyện quan trọng nhất là gặp Công chúa Vân Châu, cầu hôn nàng ta. Lý Thắng Gia đi tới cản đường một tiểu thái giám ở ngự thiện phòng, nói là mình có cá mè, có thể đưa vào cung. Tiểu thái giám kia đang bận rộn sứt đầu mẻ trán, nghe vậy thì mừng rỡ đi theo Lý Thắng Gia bắt cá mè. Một thùng cá mè tươi sống được đưa vào cung, Lý Thắng Gia cũng vào cung thành công.