Chương 49: Xử luôn đám trẻ con đó

Gen Lỗi Thì Sao? Chị Đây Oanh Tạc Tinh Tế

Mộc Thủy Du 07-07-2025 10:02:38

Không xa chỗ đó, còn có khoảng mười lăm đứa trẻ đang rúc vào một góc, run lẩy bẩy. Tên đầu tiên nổ súng kia... bây giờ dường như đang tính xử luôn đám trẻ con đó. "A Nguyên, khởi động Thiên Lang."... Tầng thứ mười ba của bãi đỗ xe tổ ong, tại một bệ đỡ rộng rãi, Mã Khắc giơ tay quệt vết máu văng lên mặt. Nhưng động tác vụng về khiến máu loang ra càng nhiều, gần như phủ kín nửa khuôn mặt, khiến hắn trông càng thêm dữ tợn kinh khủng. Những thi thể vừa gục xuống bên cạnh vẫn chưa nguội lạnh. Có kẻ bị thổi thủng lỗ lớn giữa ngực, máu vẫn đang rỉ ra từng dòng. Có kẻ thì hộp sọ vỡ toang, não trào xuống đất. Có kẻ khuôn mặt giờ đây chỉ còn chưa tới một nửa. Chứng kiến tận mắt cảnh tượng này, mấy đứa trẻ nhỏ tuổi hơn đã òa khóc không ngừng. Những đứa lớn hơn thì run rẩy toàn thân, mặt mày trắng bệch. Chúng cố cắn chặt răng, chỉ còn đủ sức để không khóc thành tiếng tại chỗ. Mã Khắc bật cười hì hì hai tiếng, rồi quay người bước đến chỗ lũ trẻ. Hắn vừa giơ súng lên, nhắm vào một trong số đó, thì đồng bọn đứng cạnh bất ngờ giữ chặt khẩu súng của hắn lại: "Mấy đứa kia giết thì giết rồi, nhưng mấy đứa nhỏ này... tốt nhất đừng động vào vội." Mã Khắc liếc mắt qua đối phương, nhếch mép cười lạnh: "Sao nào, đến cậu cũng mềm lòng rồi à? Muốn giữ lại mấy cục thịt thừa này làm gì?" "Không phải mềm lòng. Mấy đứa này là thứ mà A Nhĩ Mạn cần. Trợ lý của A Nhĩ Mạn chỉ cần kích hoạt phi thuyền là sẽ tới ngay. Khi đó, lũ trẻ này chúng ta có thể mang theo toàn bộ. Cậu không cần phải chọc giận A Nhĩ Mạn." Mã Khắc nhe răng cười khằng khặc: "Ba Luân à, Giờ phút này rồi mà cậu còn ngây thơ thế sao? Vẫn tưởng lão Lục đó sẽ điều phi thuyền đến đón chúng ta?" Vừa nói, hắn vừa vung súng vỗ nhẹ vào mặt đối phương,"Tin tức rò rỉ từ đâu thì chưa biết, nhưng bên cảnh sát đã ngửi được mùi rồi, đang trên đường tới đây. Nghe nói còn mang theo cả nguyên sư nữa, cậu nghĩ xem, bọn họ mà thực sự điều tra, có gì là không tra ra được!" Ba Luân vẫn còn do dự: "..." Mã Khắc nâng khẩu súng, chỉ một vòng quanh nơi mình đứng: "Chỗ này — cái đảo Phong này — tất cả mọi thứ trên đó, A Nhĩ Mạn đã chuẩn bị vứt bỏ hết rồi. Hắn định cho nổ tung nơi này, xóa sạch toàn bộ. Cậu nghĩ lão Lục sẽ lãng phí thời gian đến cứu sao?" Hắn quay đầu lại, ánh mắt lạnh băng nhìn thẳng vào Ba Luân,"Cái cục to tướng chôn dưới lòng đất, bao nhiêu năm nay vẫn cung cấp năng lượng ổn định cho đảo Phong, nuôi sống bao nhiêu đám chuột bọ. Ngay cả chính quyền Tam Giang còn chẳng dám động vào nó. Vậy mà giờ, tự nhiên lại phát sinh vụ nổ?"