A Nguyên vẫn giữ giọng bình tĩnh: "Tiểu thư, cô chắc là mình đủ khả năng? Tôi chỉ có thể chấp nhận mệnh lệnh nếu đảm bảo được an toàn của cô."
"Bớt nói nhảm đi, hắn mà còn cầm lái, tôi chết còn nhanh hơn!"
A Nguyên thấy hợp lý. Nó lập tức đứng dậy, tiến về phía trước, vừa giành quyền điều khiển từ tay Trần Ngũ, vừa hỏi: "Ngài Diêm, khu vực gần nhất có thể núp là chỗ nào? Hãy chỉ vị trí gần nhất, từ trường ở đây ảnh hưởng đến độ linh hoạt của tôi, tôi không thể duy trì kiểm soát chính xác trong thời gian dài."
Diêm Húc vẫn giữ ánh mắt nhìn chằm chằm ra bên ngoài, thông tin liên tục hiện trên màn hình trong ống kính của anh. Khi Lâm Y đề nghị cầm lái, không rõ trong lòng anh có thật sự đồng ý không, nhưng ngay sau lời của A Nguyên, anh liền đọc ra tọa độ: "412,309."
Và thực tế chứng minh, trong nhiều tình huống, trí tuệ nhân tạo đúng là có thể hoàn hảo thay thế con người, ví dụ như... lái xe.
Chỉ sau hai mươi giây, A Nguyên đã điều khiển chiếc xe dừng chính xác đến từng centimet tại vị trí tọa độ Diêm Húc vừa báo. Sau đó nó là kẻ đầu tiên xuống xe, mở cửa ghế lái, kéo Trần Ngũ và Mã Lục ra khỏi ghế trên rồi để Lâm Y và nó thế chỗ, lúc này mặt mày cả hai đã trắng bệch, tay chân run rẩy.
Cửa xe vừa đóng lại, chưa kịp khởi hành, đám địa hạt bang đã lại nổ súng truy đuổi, lần này còn ném hẳn một quả bom nhỏ tới!
"Má nó!" Lâm Y chửi thề, mười ngón tay bay vèo vèo trên bảng điều khiển, trong khi phía sau Trần Ngũ và Mã Lục còn chưa kịp ngồi vững, chưa kịp thắt dây an toàn thì đã nghe thấy một tiếng "rầm..." long trời lở đất.
Xe năng lượng dưới tay Lâm Y lập tức xoay ngoặt 180 độ, rồi phóng vụt đi như mũi tên bật khỏi dây!
Trần Ngũ bị đập đầu vào kính xe suýt nữa ngất xỉu, còn Mã Lục thì đè thẳng lên người hắn, tay thì bám lấy thắt lưng, mồm thì... nôn sạch.
Trần Ngũ mệt đến độ không thở nổi chứ đừng nói là chửi. Lâm Y điều khiển xe y như côn đồ lão luyện, phong cách lái xe ngông nghênh ngạo nghễ đến đáng sợ. Nguồn năng lượng của xe bị ép lên mức cực hạn, âm thanh phát ra đủ để làm nền cho một trận động đất. Chiếc xe tả tơi trong tay cô lại vận hành mượt như siêu xe, mỗi lần đánh lái và né đạn đều như muốn phô diễn kỹ thuật.
Đạn của đám đuổi theo cứ thế mà bắn hụt, còn bom bay tới chẳng khác gì hiệu ứng phụ trợ cho màn biểu diễn của cô.