"Đội trưởng, mau nhìn cái này!" Gã kỹ thuật biến sắc, vội vã gọi Phi Ưng lại gần.
Tin của Tào Đông thông báo ba việc.
Một, hiện tại ít nhất có mười ba trẻ vị thành niên bị bắt đến đảo Phong, toàn bộ đều là người mang gen lỗi.
Hai, cảnh sát đã lên đường, trang bị đầy đủ, tính từ lúc gửi tin thì khoảng ba mươi phút nữa là đến nơi.
Ba, truyền thông cũng đã đánh hơi được, tốc độ có thể bằng hoặc thậm chí nhanh hơn cảnh sát, và đám phóng viên có nhiều đường dây riêng, rất có thể trong đảo Phong đã có người cài sẵn rồi.
Cuối cùng, Tào Đông còn nhấn mạnh thêm: Lần này cảnh sát có mời cả nguyên sư từ Nguyên học viện đi cùng.
Mỗi thông tin được nhét trong mẩu tin nhắn này đều đủ khiến người đọc lạnh gáy.
Phi Ưng vốn đang tức đến nổ gan, giờ lại lập tức bình tĩnh lại. Hắn nhìn lướt cả đội, rồi nghiêm giọng,
"Liên hệ số Hai, bảo hắn đánh xe tốc hành vào đảo ngay. Nhiễu từ thì tìm cách khử cho tôi, bằng mọi giá phải vào được!"...
Từ lúc Lâm Y tiếp quản tay lái và phóng đi như tên lửa đến giờ, cô đã trở thành "trụ tinh thần" cho cả Trần Ngũ lẫn Mã Lục. Sự điềm tĩnh trong lời nói và thái độ của cô khiến cả hai cũng tự nhiên thấy an tâm hơn.
Trần Ngũ trong lòng đầy câu hỏi: Nếu người bên thuê thật sự đến, thì sao cô không trốn? Cô vừa nói đi cứu đứa trẻ là sao? Bây giờ không tranh thủ rời khỏi đây thì lát nữa họ định thoát kiểu gì?
Nhưng những nghi vấn ấy chỉ quanh quẩn trong đầu. Cuối cùng, hắn vẫn thuận theo bản năng mà làm theo lời Lâm Y, mở thiết bị cá nhân, gửi tin nhắn cho người thuê.
[Chúng tôi đến rồi. Các người đâu?]
May mà khu vực này nằm gần mục tiêu, tín hiệu vẫn còn dùng được, nên tin nhắn gửi đi gần như ngay lập tức.
Thế nhưng... bên thuê mãi vẫn không trả lời. Cũng chẳng thấy ai xuất hiện quanh bãi đỗ xe.
Trần Ngũ bắt đầu nghi ngờ: Tin chưa gửi đi? Hay người bên kia không nhận được? Hoặc có khi nhận rồi mà chưa xem? Không biết phải làm gì tiếp theo, hắn liếc nhìn Lâm Y thì thấy cô hơi cau mày, rồi đột ngột bước về phía trước.
Trần Ngũ vội hỏi "Chưa nhận được trả lời mà, cô định đi đâu?"
"Chắc chẳng ai trả lời đâu." Lâm Y đáp.
Cô đã dùng dị nhãn để quét toàn bộ bãi đỗ xe của khu tổ ong. Hàng loạt nguyên văn đan xen nhau lập tức hiện rõ trong tầm mắt cô.
Cô thấy bên trong vừa xảy ra nội chiến. Có người định rút khỏi nơi này, nhưng lại bị đồng bọn phản đối. Kết quả, người phản đối bị bắn chết ngay tại chỗ. Nhóm nổ súng sau đó lập tức giết sạch những kẻ không cùng quan điểm.