Chương 47: Bị diệt sạch rồi thì khỏi chờ

Gen Lỗi Thì Sao? Chị Đây Oanh Tạc Tinh Tế

Mộc Thủy Du 07-07-2025 10:02:31

Mã Lục vẫn chưa hoàn hồn, tiếp tục đờ đẫn hỏi: "Vậy... vậy bọn mình không chạy hả?" "Chạy đi đâu? Không thấy nãy giờ chúng ta lao tới đây kiểu gì à?" Lâm Y nhướng mày,"Yên tâm, chỗ này chưa nổ được ngay đâu." Cô vừa nói, vừa mở cửa xe bước xuống. Vừa quan sát khu bãi đỗ trông như một tổ ong khổng lồ trước mặt, vừa lầm bầm: "Còn phải xem đám Phi Ưng thế nào nữa. Nếu bọn họ đã vô dụng đến mức bị diệt sạch rồi thì khỏi chờ." Đúng lúc đó, phía Phi Ưng cuối cùng cũng kết nối được với thiết bị cá nhân của Lâm Y và những người khác, đồng thời đồng bộ dữ liệu với Tào Đông. Nhân viên kỹ thuật vừa xác định được tọa độ của nhóm Lâm Y thì chưa kịp để Phi Ưng mở lời, giọng nói của Lâm Y đã nện thẳng vào micro: "Nếu đám các anh vô dụng đến mức bị dọn sạch rồi thì khỏi chờ." Đây là lần đầu tiên Phi Ưng bị người khác gọi là "vô dụng". Mấy câu định nói đều nghẹn lại nơi cổ họng, gân xanh trên trán cũng giật giật. Anh nhìn lại tọa độ của Lâm Y, xác nhận đúng là đã đến khu bãi đỗ tổ ong, hít sâu một hơi, định mở miệng... "Bíp..." Tín hiệu... mất rồi. Mất rồi!! Mất tín hiệu thật rồi!!! Phi Ưng trừng mắt như không thể tin nổi, nghẹn đến mức chỉ muốn đập đầu vào tường. Còn chưa nói được chữ nào thì tín hiệu đã bay màu! "Đội trưởng, khu vực tổ ong vừa xảy ra đột biến nguyên năng, còn kéo theo bão từ, tín hiệu bị nhiễu rồi." Phi Ưng tức giận giật phăng tai nghe xuống. Nhưng tình hình bên ngoài giờ cũng đã hỗn loạn, anh cố gắng kiềm chế, gằn giọng nói: "Họ đã tới tổ ong rồi. Thiếu gia ở ngay trong đó, nhất định phải liên lạc được với họ! Hiện tại người trên đảo đã bắt đầu lén lút tẩu thoát, chắc chắn có chuyện lớn sắp xảy ra." Nói đến đây, anh quay sang hỏi kỹ thuật viên: "Cái xe nát kia, còn phải sửa bao lâu nữa?!" Đúng là xui tận mạng. Đám người này vừa mới giao chiến với đám tay chân địa phương xong, bị chậm mất không ít thời gian. Càng tệ hơn nữa là... xe nguyên năng của họ cũng vừa hỏng. Hỏng ngay chỗ này, lại là loại xe đời cũ, nguyên năng dùng bên trong chẳng khác gì loại "dầu cống" pha loãng, muốn sửa xong đúng là làm khó cả đội kỹ thuật tinh nhuệ nhất. "Mười phút." Người đang chui dưới gầm xe thở dốc báo lên. Mười phút để sửa xe, cộng thêm thời gian di chuyển, ít nhất phải hai mươi phút nữa bọn họ mới tới được khu vực tổ ong. Phi Ưng suýt nữa thì văng tục, nhưng đúng lúc đó, nhân viên kỹ thuật—vẫn đang chật vật bắt lại tín hiệu—bỗng phát hiện có tin nhắn từ Tào Đông gửi đến. Tin thực ra được gửi đi từ lúc tín hiệu kết nối được vài giây trước, nhưng vì từ trường nhiễu loạn nên đến giờ mới tới nơi.