Chương 45

Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước

Cửu Nguyệt Lưu Hỏa 24-11-2025 07:00:13

Đây là lần đầu tiên nàng cảm nhận được cảm giác được người khác che chở, bảo vệ là như thế nào. Lúc trước Cao Nhiên không hề làm gì mà có thể được thế tử Anh quốc công phủ, huynh đệ trong tộc, thậm chí biểu huynh biểu đệ luôn ân cần chăm sóc. Khi đó Lâm Vị Hi chẳng thèm để ý. Nàng cũng không phải không có tay, những thứ này chính nàng cũng có thể lấy được, cần gì phải cần bọn họ đến làm người tốt? Nhưng bây giờ Lâm Vị Hi cũng đã biết, hai việc này không hề giống nhau. Chỉ riêng sự quan tâm đó thôi, thì không phải cố sức tranh đoạt là có thể so sánh. Mặc dù trên lý thuyết đều giống như nhau là đạt được thứ mình muốn. Yến vương không dừng lại quá lâu ở huyện thành, chờ sau khi chuẩn bị đầy đủ đồ đạc dùng ở trên đường, Yến vương liền hạ lệnh lên đường, đi về phía kinh thành. Dự định ban đầu của Yến vương chỉ là đi một chuyến đến phủ Thuận Đức, sau khi đưa hài cốt của Lâm Dũng nhập thổ, thì cưỡi ngựa đuổi theo đại quân khải hoàn hồi triều. Nhưng trong đội ngũ lại tăng thêm Lâm Vị Hi, kế hoạch đuổi theo quân đội tất nhiên không thực hiện được. Việc Yến vương không có mặt trong đại quân cũng không che giấu được. Đã thế, Cố Huy Ngạn dứt khoát viết thư về kinh thành, nói rõ hướng đi của mình, sau đó thì đưa Lâm Vị Hi đi về phía kinh thành. Đối với Cố Huy Ngạn thì đây là cố gắng đi chậm rồi, nhưng đối với Lâm Vị Hi, người chưa từng đi xa nhà, thân thể còn không tốt lắm mà nói, hành trình như này vẫn là có chút quá sức. Mấy ngày trước Lâm Vị Hi còn có thể chịu đựng được, sau đó tại một dịch trạm, Lâm Vị Hi cuối cùng không chịu được nữa, khi màn đêm buông xuống thì bị sốt cao, mê man không dậy nổi. Bởi vì Lâm Vị Hi sinh bệnh trên đường, đoàn người Yến vương bị trì hoãn khá lâu. Chờ bọn hắn trở lại kinh thành, đã là tháng ba rồi. Hôn lễ của Cố Trình Diệu cùng Cao Nhiên, đã qua một tháng. Lâm Vị Hi ốm yếu tựa ở toa xe bên trên, bên ngoài truyền đến tiếng hạ nhân vấn an: "Lâm cô nương, đã đến phủ Yến vương rồi." Lâm Vị Hi được nha hoàn nâng đỡ, cẩn thận từng chút đi xuống xe ngựa, lại một lần nữa đứng trước toà phủ đệ rộng lớn hoa lệ này. Yến vương phủ, nàng đã trở về. Tác giả có lời muốn nói: Trước đó đem dòng họ mẫu thân của nữ chính làm lẫn lộn. Mẫu thân nữ chính họ Vệ, không phải họ Thẩm. Ta đã kiểm tra toàn bộ phía trước một lần, đem chỗ viết sai đều thay thế, nếu có bỏ sót xin mọi người đừng trách. "Hôm nay vương gia trở về, phía tiền viện đã kiểm tra sắp xếp chưa?" "Thế tử phi yên tâm, lão nô tự mình đã đi xem ba bốn lần rồi, cái nô tài chỗ nào cũng đều cẩn thận làm việc, không dám lơ là." Cao Nhiên thở phào nhẹ nhõm: "Thế thì tốt, đây là lần đầu tiên Yến vương hồi phủ, một lúc nữa ta còn muốn ra phía trước để đón cha chồng, bất kể như thế nào đi nữa cũng không được phạm sai lầm." Đào ma ma vâng một tiếng, nói: "Thế tử phi yên tâm, từ ngày ngài vào cửa đến nay có việc nào là không làm cẩn thận chu đáo đâu. Mà ngài lại đối xử rộng rãi với mọi người, thương cảm lão bộc, miễn đi việc khổ cực cho bọn hắn. Lại còn theo tháng phát ngân lượng, gọi là cái gì nhỉ... À đúng rồi, lương hưu. hiện tại trong vương phủ từ trên xuống dưới có ai là không gọi ngài là bồ tát, trên đời này không còn có người thập toàn thập mỹ như ngài nữa đâu. Yến vương mặc dù quyền cao chức trọng, nhưng rất minh bạch công bằng. Ngài đem vương phủ quản lý tốt như vậy, điện hạ gặp ngài, chỉ có vui mừng thôi." Cao Nhiên nghe được lời này thì không phản bác, mà đối với nhũ mẫu hơi cáu giận: "Đào ma ma ngươi nói cái gì đó, ta nào có thập toàn thập mỹ như thế. Đừng nói như vậy, để cho người ta nghe được sẽ chê cười." "Sao lại chê cười chứ! Lão nô mặc dù là nhũ mẫu của người, nhưng những lời này thật sự không phải là lão nô khoe khoang. Lúc thế tử phi còn là tiểu thư thì đã người gặp người khen. Học đàn có thể khảy ra giai điệu tươi mới vui vẻ, học cờ có thể nghĩ ra loại cờ mới là cờ ca rô. Khi đi theo lão phu nhân lễ Phật, ngài cũng có thể vô sự tự thông, thuận miệng nói ra sự huyền diệu của Phật lý. Lúc ngài mới mười tuổi còn giảng giải điển tích cho tiểu thiếu gia, cái gì Trầm Hương cứu mẹ, Ông lão đánh cá và con cá vàng, ngài khi đó mới được bao nhiêu tuổi, vậy mà đã có thể nghĩ ra điển tích như vậy. Tiên nữ trên trời chuyển thế cũng sẽ không hoàn mỹ hơn ngài đâu. Thế tử phi, không phải lão nô là người duy nhất nói như vậy, nha hoàn ma ma ở quốc công phủ đều bí mật nói ngài là Cửu Thiên huyền nữ chuyển thế đấy. Tiếc rằng xuất thân của ngài hơi kém một chút, nếu không, làm sao đến mức ủy khuất làm kế thất!" Tuy ngoài miệng Cao Nhiên khiêm tốn, nhưng lúc Đào ma ma nói nàng ta cũng không ngăn cản, chỉ là mỉm cười lắng nghe, đến khi nghe được xuất thân với kế thất, thì nụ cười của Cao Nhiên đột nhiên cứng ngắc lại một chút, nhưng sau đó thì lập tức lại thoải mái. Xuất thân thấp hèn thì thế nào, là thứ nữ thì thế nào, đích thứ xưa nay không phải là điều kiện tiên quyết đánh giá một nữ tử, chỉ cần nàng gả cao, là đích hay thứ thì có làm sao? Hơn nữa, cho dù là đích nữ cũng chưa chắc có thể sống tốt, xuất thân cao quý nhưng không được phu quân yêu thích mình, cũng sẽ tự đi tìm đường chết mà thôi. Cao Nhiên không muốn nghĩ tới một người khác vào ngày quan trọng như thế này, sẽ tạo thành điềm xấu. Sắc mặt Cao Nhiên chợt trầm xuống, lạnh như băng nói với Đào ma ma: "Đào ma ma, ngươi đừng quá phận. Tỷ tỷ là trưởng tỷ của ta, lại còn là nguyên phối của thế tử. Người chết lớn nhất, ta vẫn luôn ngưỡng mộ Hi tỷ tỷ. Ta biết ngươi không có ý này, nhưng nếu bị thế tử cùng những người khác nghe được, khó tránh khỏi cho rằng một thứ nữ như ta lại bất kính với đích tỷ đã khuất, dẫn đến phiền toái. Loại lời nói thế này lần sau không được nói nữa, biết chưa?" Đào ma ma cùng nha hoàn hồi môn của Cao Nhiên tức giận bất bình, Ngưng Phù nói: "Thế tử phi, lúc đại tiểu thư còn ở nhà đã đối xử không tốt với ngài, chờ sau khi lấy chồng thì càng mắt cao hơn đầu, nhưng dù thế ngài vẫn luôn tươi cười niềm nở chào đón, thực lòng kính trọng nàng ta là tỷ tỷ. Cũng bởi vì tiểu thư ngài quá lương thiện, nên mới luôn bị người khác khi dễ."