Nàng không thể ở lại vùng nông thôn tăm tối không bao giờ thay đổi này được. Ở nơi này cả thôn mọi người cùng một họ. Nàng trốn được Lý Đạt, Lý viên ngoại, nhưng sẽ trốn không thoát Lý nhị, Lý tam. Nàng có tài sản trong tay nhưng không có sức tự vệ, nếu cứ tiếp tục sống ở trong làng, chỉ mang tới họa sát thân cho chính mình thôi.
Lâm Vị Hi được sống lại lần nữa, trân quý nhất chính là tính mạng của mình. Nhưng nàng chỉ là một nữ tử yếu đuối, không có cha mẹ yêu thương, không có gia tộc che chở. Dù cho Lâm Vị Hi đem tất cả vàng bạc cùng ruộng đất điền sản đổi thành ngân phiếu, đi khỏi thôn này thì trên đường đi cũng nguy hiểm trùng trùng.
Biện pháp duy nhất, chính là Yến vương. Mặc dù Lâm Vị Hi không quá tình nguyện tiếp tục cùng người Yến vương phủ có quan hệ gì nữa. Thế nhưng vì cuộc sống sau này, chỉ có Yến vương mới có thể mang theo nàng rời đi, đảm bảo an toàn cho nàng, đồng thời tìm cho nàng một nơi có thể sống an ổn.
Về phần làm sao thuyết phục Yến vương... Lâm Vị Hi dù sống hai đời cũng chưa bao giờ từng hạ mình cầu xin nam nhân. Việc này, thôi thì nàng cố gắng làm hết sức mình mà thôi...
Mở quan tài động mộ không phải là việc dễ chịu gì. Chờ mọi việc xong xuôi thì trời cũng đã tối. Thôn trưởng vô cùng hiểu chuyện, lập tức mời Yến vương không chê hàn xá đơn sơ tới làm khách. Huyện lệnh cũng nịnh nọt mời Yến vương đến huyện thành. Hắn đã chuẩn bị sẵn tiệc rượu đón tiếp Yến Vương.
Cố Huy Ngạn không muốn đi lại nhiều. Hắn hành quân đã nhiều năm, đã sớm không để ý tới hoàn cảnh, cho nên quyết định không tới huyện thành, mà mang người đi tới nhà trưởng thôn ở tạm một đêm.
Cố Huy Ngạn lần này mang theo đại quân khải hoàn hồi triều. Lúc đi đến nửa đường, hắn mang theo thân tín thoát ly khỏi đại quân, dẫn đầu đi đến Thuận Đức phủ đưa hài cốt Lâm Dũng nhập thổ. Ngày mai lại tiếp tục lên đường đuổi theo quân đội. Dù sao vẫn là trong lúc hành quân, hắn là người đứng đầu lại rời khỏi đại quân quá lâu thì không tốt.
Cố Huy Ngạn không chịu đến huyện thành ngủ lại. Huyện lệnh mặc dù tiếc nuối, nhưng ở sâu trong nội tâm cũng lặng lẽ nhẹ nhàng thở ra. Gần vua như gần cọp. Vị này mặc dù không phải vua, nhưng sức ảnh hưởng thì không hề nhỏ. hắn vẫn không muốn lấy đường quan của chính mình ra cược.
Thôn trưởng biết được Yến vương điện hạ lại muốn ở tại nhà mình. Ông ta vừa mừng vừa sợ, lập tức phái người trở về thu thập phòng ở, đồng thời đi thông báo cho những nhà khác, chuẩn bị phòng ở để cho đội quân của Yến Vương dùng. Yến vương đi chuyến này còn mang đến rất nhiều thân tín, nông thôn dù cho địa phương lớn cũng không có nhiều phòng để trống. Lập tức thu xếp cho nhiều người như vậy cũng không phải là việc nhỏ.