Chương 37

Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước

Cửu Nguyệt Lưu Hỏa 24-11-2025 07:00:14

Về sau con gái duy nhất của Thọ Khang đại trưởng công chúa là Vệ thị chịu ảnh hưởng bởi cách cư xử của cha mẹ mình, gả vào anh quốc công phủ mà không chịu uyển chuyển, dịu dàng lấy lòng phu quân nên chịu không ít thiệt thời từ những thiếp thất trong phủ. Nữ nhi Vệ thị là Cao Hi bất bình thay mẫu thân, từ nhỏ đã hiếu thắng, làm cái gì đều muốn trở thành người xuất chúng nhất trong số tỷ muội thậm chí cả huynh đệ trong phủ. Theo Cố Huy Ngạn thì, nữ tử mạnh mẽ cũng không phải là không tốt. Ngược lại, nếu như Cố Trình Diệu thật sự coi trọng những nữ tử yếu đuối nhu nhược, Cố Huy Ngạn lại lo lắng gia nghiệp lớn như Yến vương phủ nhà mình không được quản lý tốt. Mà đứa bé Cao Hi này một năm hơn phân nửa thời gian đều ở phủ Thọ Khang công chúa, có Thọ Khang đại trưởng công chúa tự mình dạy bảo, Cố Huy Ngạn rất yên tâm. Nhưng lại không nghĩ tới, Cố Huy Ngạn mới chỉ không để ý sự vụ trong vương phủ một thời gian thôi, khi nhận được tin tức, lại chính là tin Cao Hi chết. Mặc dù nói như vậy rất bất kính đối với người chết. Nhưng mà... Cũng quá nhanh đi? Việc làm cho Cố Huy Ngạn khó hiểu là, Cố Trình Diệu cho người tới báo tin con dâu chết, lại báo thêm một tin nữa là Anh quốc công phủ có ý định để thứ muội của Cao Hi là Cao Nhiên gả tới làm vợ kế. Cố Trình Diệu đã đồng ý. Lúc ấy tuy Cố Huy Ngạn không nói gì, nhưng người ở chỗ này đều biết, Yến vương rất không hài lòng đối với chuyện thế tử cưới thêm lần nữa. Cố Huy Ngạn cũng không biết tại sao mình lại bởi vì Lâm Vị Hi lại nghĩ đến con dâu trước của mình. Chu Mậu Thành nhìn thấy sắc mặt Cố Huy Ngạn hơi âm trầm, ấm ức chưa kịp kể ra lập tức tiêu tan không thấy. Hắn quan sát vẻ mặt của Cố Huy Ngạn, cẩn thận nói: "Vương gia, là thư thế tử gửi sao?" Cố Huy Ngạn không khỏi khẽ thở dài: "Kinh thành vừa đưa thư tới, hắn và tam tiểu thư của Anh quốc công phủ định ra hôn sự vào tháng sau." Lâm Vị Hi đến chỗ Yến vương nói lời cảm tạ, lúc nàng đi qua cửa sổ, vừa vặn nghe được câu này. Hôn sự của Cố Trình Diệu cùng Cao Nhiên, ngay tại tháng sau. Tác giả có lời muốn nói: Làm lời nói: một đoạn cảm tình tốt có thể để cho người ta biến tốt hơn, mà một đoạn tình cảm thất bại, cũng sẽ phá hủy tự tin của một người tự tin Lâm Vị Hi hiện tại bởi vì hôn nhân thất bại mà hoài nghi bản thân mình. Lâm Vị Hi đi ngang qua cửa sổ, vừa vặn nghe được lời Yến vương nói, hôn sự của Cố Trình Diệu cùng Cao Nhiên định vào tháng sau. Lâm Vị Hi vốn cho là mình đã không còn quan tâm nữa, thế nhưng khi nghe được câu này, nụ cười trên mặt nàng vẫn cứng ngắc một chút. Tháng mười hai nàng uất ức mà chết, lúc này mới qua được vài ngày, vậy mà Cố Trình Diệu đã muốn cưới người mới? Tốt xấu gì nàng cũng là đích trưởng tôn nữ của anh quốc công phủ. Cố Trình Diệu không thích nàng, Lâm Vị Hi nhận. Nhưng Anh quốc công phủ đâu? Phụ thân cùng tổ mẫu của nàng đâu? Lại để mặc cho Cố Trình Diệu làm như vậy. Có lẽ bọn họ còn ước gì Cao Nhiên sớm ngày vào cửa, tuyệt đối không thể bởi vì một người thất bại là Cao Hi mà làm hỏng quan hệ thông gia giữa Yến vương phủ cùng Anh quốc công phủ được. Lâm Vị Hi cảm thấy khóe mắt mình cay cay. Năm nàng mười lăm tuổi, mẫu thân Vệ thị nàng qua đời. Thời gian sau đó, một năm hơn phân nửa thời gian Lâm Vị Hi đều ở phủ công chúa của ngoại tổ mẫu. Nàng tự cảm thấy mình đối với người thân cũng rất lạnh nhạt. Giữa người thân với nhau cũng cần chữ duyên. Nếu thế tử anh quốc công phủ không thích đích nữ là nàng, mà nàng cũng không thân cận với hắn không hiếu kính hắn, hai bên hòa nhau, cái này cũng không sao cả. Nhưng sao bọn họ có thể chà đạp tôn nghiêm của nàng đến như vậy? Vì nàng đã chết rồi, sẽ không thể nào biết những việc này, trong nhà cũng không có mẫu thân ra mặt cho nàng. Cho nên cứ không kiêng nể gì hết như vậy sao? Đã để cho bọn hắn thất vọng rồi, nàng không hề chết, nàng đã trở lại nhân gian rồi. Thủ vệ bên ngoài thư phòng nhìn thấy Lâm Vị Hi, tiếng nói chuyện trong thư phòng cũng dừng lại ngay lập tức. Lâm Vị Hi dùng sức điều chỉnh biểu lộ trên mặt một chút, tươi cười đi lên: "Yến vương điện hạ ở đây sao?" Thủ vệ còn chưa kịp thông báo, trong phòng đã truyền đến tiếng trầm thấp của Cố Huy Ngạn: "Để nàng vào đi." Lâm Vị Hi vào phòng, nhìn thấy Chu Mậu Thành đứng ở một bên, đầu hơi cúi xuống, sắc mặt không được tự nhiên. Cũng phải thôi, nói đến thế tử Cố gia, cho dù những người thân tín như Chu Mậu Thành, cũng không dám nói quá nhiều. Chu Mậu Thành cúi đầu không nói, Yến vương đối với bọn hắn khoan hậu, nhưng cũng không phải vì thế mà bọn hắn có thể góp ý với Yến vương về việc nhà. Thế tử có phụ thân như Yến vương, từ nhỏ liền trải qua cuộc sống của thiên chi kiêu tử, hiện tại chỉ là cưới thêm một thế tử phi mới mà thôi, cũng không phải là chuyện lớn gì. Yến vương có thể không vừa ý, nhưng bọn hắn thì không thế được. Lâm Vị Hi nổi lên ý xấu trong lòng, cố ý hỏi: "Yến vương điện hạ, Chu thúc, các người đang nói cái gì vậy? Ai sắp thành thân thế?" Chu Mậu Thành nhìn về phía Cố Huy Ngạn, phát hiện Yến vương không có ý định ngăn cản, bèn giải thích với Lâm Vị Hi: "Là con trai độc nhất của Vương gia chúng ta, thế tử Yến vương phủ, muốn cưới thế tử phi." "A, là thế tử phi nguyên phối sao? Vợ chồng son còn trẻ quá, thật sự là chúc mừng." Chu Mậu Thành trên mặt có chút xấu hổ: "Là vợ kế." Chu Mậu Thành mang theo chút xấu hổ giải thích với Lâm Vị Hi. Lâm Vị Hi cũng giả vờ giả vịt nghe. Hai người bọn họ đều không chú ý tới, ánh mắt Cố Huy Ngạn nhàn nhạt nhìn thoáng qua Lâm Vị Hi. Ánh nhìn ấy chỉ khẽ lướt qua, thoáng cái là thôi, nhưng trong đó lại mang theo ý tìm tòi nghiên cứu làm người ta sợ hãi. Người bình thường khi nghe được việc thành thân, cũng sẽ không hỏi có phải là nguyên phối hay không. Mà Lâm Vị Hi hỏi như vậy, quả thật giống như biết vốn không phải là nguyên phối.