Chương 4

Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước

Cửu Nguyệt Lưu Hỏa 24-11-2025 07:00:16

Trong sách có nói về cuộc đời của Cao Hi, đáng tiếc, nhân vật chính lại không phải nàng, mà là thứ muội của Cao Hi, là cái đinh trong mắt của nàng từ nhỏ, Cao Nhiên. Trong sách nói Cao Nhiên là xuyên qua, Cao Hi không hiểu cái gì là xuyên qua, nhưng cái này trong sách bất quá cũng không trọng yếu, chân chính làm Cao Hi để ý, là câu chuyện phía sau. Như trong sách miêu tả, Cao Nhiên sau khi xuyên qua trở thành thứ nữ của anh quốc công phủ, một thứ nữ không được sủng ái. Năm gần sáu tuổi, vừa mới bị một trận bệnh nặng, kém chút chết rồi. Có lẽ là đã chết mới có thể bị Cao Nhiên thay vào đó. Cao Nhiên mượn xác hoàn hồn, vỏ bọc là tiểu cô nương sáu tuổi, nhưng linh hồn lại là một người hai mươi sáu tuổi trưởng thành, nàng nhờ tri thức hiện đại cùng sự từng trải trưởng thành, giả vờ ngốc nghếch, giả heo ăn thịt hổ. không những giúp đỡ mẹ đẻ Hàn thị trở thành sủng thiếp của thế tử anh quốc công phủ, thậm chí còn dạy bảo tốt đệ đệ ruột của mình, ngày sau do là con vợ lẽ được lập làm thế tử quốc công phủ. Mà chính Cao Nhiên lúc mười ba tuổi tại Phật tự cứu được một người bịt mặt, nàng không muốn bại lộ thân phận, nhưng đối phương uy hiếp nàng, không chịu thả nàng đi. Cao Nhiên không có cách, liền từ trên thân gỡ xuống một khối ngọc bội, để hắn có năng lực liền tự mình đi tìm. Cao Hi nhìn đến đây liền cười to, cười đến rơi lệ. Trách không được, khi còn bé nàng luôn luôn bị trưởng bối chỉ trích không hiểu chuyện tri kỷ bằng Cao Nhiên, vô luận học cái gì cũng không bằng Cao Nhiên. Cao Hi vốn cho là Cao Nhiên có lẽ thật là trời sinh thông minh. Bây giờ nghĩ lại, Cao Nhiên căn bản không phải tiểu hài tử, tuổi của nàng thậm chí so ra có thể vượt cả mẫu thân Cao Hi, một lão yêu tinh sống nhờ tại thể xác tiểu hài tử, khó trách làm việc chu toàn. Trách không được đêm động phòng hoa chúc ngày đó Cố Trình Diệu nói với Cao Hi: "Nàng xem, ta đã tìm được nàng rồi". Trách không được về sau Cố Trình Diệu nói nàng nói dối. Thì ra là thế, thì ra là thế! Cao Hi tức giận đến khóe mắt đỏ lên, mẫu thân nàng Vệ thị là đích nữ của Thọ Khang đại trưởng công chúa, đại trưởng công chúa chỉ có một hài tử, có thể nghĩ tính cách nuông chiều đến hư. Cho nên Vệ thị xưa nay là quý nữ tự cao tự đại, thần thái lãnh đạm, không chịu dỗ dành trượng phu, cũng không chịu ôn nhu cẩn thận. Từ nhỏ Cao Hi liền nhìn tận mắt mẫu thân một mình một chiếc đèn, từ chạng vạng tối đợi đến bình minh, cũng chờ không thấy trượng phu đến. Mà thời điểm này, phụ thân Cao Hi anh quốc công thế tử hơn phân nửa ở tại viện của Hàn thị. Cao Hi đau lòng mẫu thân, cũng tức giận tiểu thiếp ở Tây viện kia quyến rũ. Nhưng nàng là đích tiểu thư, không có khả năng tự hạ thân phận để gây khó dễ với một thiếp thất, cho nên nàng liều mạng đọc sách học tập, muốn hạ thấp nữ nhi Cao Nhiên của tiểu thiếp kia đi. Nhưng mà kỳ quái là, vô luận Cao Hi bí mật phí bao nhiêu thời gian, làm việc luôn luôn không thoả đáng chu toàn bằng Cao Nhiên. Cao Nhiên sẽ gảy điệu hát mới lạ, làm cho phu tử dạy đàn đều thất kinh, nàng phát minh cờ ca rô, cờ cá ngựa, dẫn tới huynh đệ tỷ muội trong tộc đều tranh nhau kết giao. Có khi, Cao Nhiên sẽ còn thốt ra một vài câu thơ cực kỳ tinh diệu, nhưng lúc hỏi lại, Cao Nhiên liền cười nhạt một tiếng, nói mình chỉ nghĩ ra câu này, còn lại quên.