Chương 35: Mọi chuyện đều quá đỗi bất ngờ!

Đại Lão Huyền Học Chỉ Muốn Kiếm Tiền

Hòa Y Đảo Nhân Hoài 08-10-2025 23:02:39

Anh ta bổ sung thêm một câu: "Tôi họ Vương, là một trong những người thuộc đoàn luật sư nhà họ Tần." Trì Tây gật đầu, cho anh xem đoạn video: "Chính là bốn cô gái đó, bọn họ chặn hết nhân viên trong trung tâm thương mại, còn ném trứng vào người tôi. Cha mẹ của cô gái kia vừa lên đã định đánh người, đánh không lại còn chửi bới. À phải rồi, người phụ nữ đứng ngoài cùng bên trái đã xin lỗi, có thể hòa giải ngay luôn." Cô nhanh chóng thuật lại một lượt. Vốn dĩ bên cô đã chiếm lý, gọi người lớn đến cũng chỉ là chuyện ký tên mà thôi. Luật sư Vương treo nụ cười nghề nghiệp tiêu chuẩn trên môi, ghi lại những điểm cô vừa nói rồi nói tiếp: "Nhị tiểu thư, tôi đã hiểu rõ, cứ giao chuyện ở đây cho tôi. Tài xế đang đợi ở cửa, phu nhân bảo đang đợi cô ở nhà." Trì Tây gật đầu: "Được, vậy tôi..." Cô nhìn về phía đồng nghiệp. Ba người lắc đầu như trống bỏi, bảo cô mau về trước đi. Mọi chuyện đều quá đỗi bất ngờ! Ánh mắt họ đảo qua đảo lại giữa cô và nhân vật tinh anh kia, vừa rồi anh ta nói gì? Anh ta bảo mình là người trong đoàn luật sư của nhà Trì Tây sao? Trì Tây vốn định hỏi xem có cần đi nhờ xe không, dù sao đi taxi cũng đắt, nhưng thấy ba người họ đều còn đang ngơ ngác, nên cô không nói gì thêm, xoay người rời đi. Chẳng mấy chốc, ba người họ chứng kiến luật sư Vương trấn áp toàn bộ, chuyện vốn chưa đến mức nghiêm trọng, qua miệng anh ta lại thành tội ác tày trời. "..." Trông có vẻ ghê gớm thật. Là bọn họ đã vượt quá giới hạn, lại còn định an ủi một thổ hào trong nhà có cả đoàn luật sư riêng. Trì Tây về đến nhà đã thấy Du Thu Vân ngồi trong phòng khách, vẻ mặt lạnh lùng. Tần Diểu Diểu vừa thấy Trì Tây thì vội vàng đứng dậy: "Tây Tây, cuối cùng em cũng về rồi, mau giải thích với mẹ đi, em cũng đâu cố ý gây chuyện..." Mắt Trì Tây nhìn thẳng, bước thẳng về phía cầu thang. Vẻ mặt Tần Diểu Diểu lúng túng, quay sang nhìn Du Thu Vân: "Mẹ, Tây Tây chắc chắn không phải..." Du Thu Vân trợn mắt giận dữ: "Chỉ có con là lòng dạ non nớt, còn bao biện cho nó, người ta có xem con ra gì đâu? Chỉ e là ngay cả mẹ nó cũng chẳng thèm để vào mắt!" Trì Tây không dừng bước, hoàn toàn không có kiên nhẫn diễn kịch với hai người họ. Du Thu Vân tức đến mặt mày tái xanh, bà ta không thể ngờ Trì Tây thật sự không coi bà ta ra gì: "Cô đứng lại cho tôi!" Lúc này Trì Tây mới đứng yên tại chỗ, quay đầu nhìn bà ta: "Có chuyện gì?" Giọng điệu cô bình tĩnh, khiến người ta không thể đoán được cảm xúc. Du Thu Vân có cả một bụng những lời chửi rủa muốn tuôn ra, nhưng đối diện với ánh mắt của Trì Tây, bà ta lại đột nhiên nghẹn lời. Bà ta hít sâu một hơi, nhớ đến cuộc điện thoại của chồng, cứng nhắc mở miệng. "Ngày mai đừng ra ngoài, đi bệnh viện thăm em trai cô đi." Trì Tây gật đầu một cách hờ hững, xoay người đi lên lầu. Nhìn bóng lưng cô đi lên, Du Thu Vân bỗng có cảm giác không thể kiểm soát được đứa con gái này, trong lòng dâng lên một cảm giác buồn bực khó tả. Trì Tây lên lầu rồi lập tức nhắn tin cho Bao Phi Quang, nói ngày mai mình có việc nên không thể đi làm.