Không phải sẽ biến thành trò cười hay sao?
Du Thu Vân ho nhẹ một tiếng, chỉ nhìn thấy Trì Tây đang cẩn thận gấp gọn lại chiếc áo phông và quần bò vừa mới thay ra của mình, nhất là chiếc quần bò kia đã bị giặt đến bạc màu cả rồi!
Tâm trạng vừa mới trở nên tốt hơn một chút bởi vì sau khi Trì Tây ăn diện trông cũng được lập tức tan biến hết sạch.
Bà ta lạnh mặt: "Xong rồi thì xuất phát."
Trì Tây phát hiện ra tâm trạng của bà ta thay đổi chóng mặt nhưng cũng chỉ nghĩ mà ta nóng nảy, bực tức, dù sao cũng có tuổi rồi, ít nhiều gì vẫn sẽ có ít tật xấu.
Cô cũng không để ý đến thái độ của bà ta mà đi theo đằng sau.
Ba người ngồi lên xe, Tần Diểu Diểu nghi ngờ: "Cha đến thẳng nhà họ Lục sao ạ?"
Du Thu Vân lắc đầu: "Ông ấy có một hợp đồng phải bàn, tối hôm nay mới bay nên không kịp tham gia tiệc."
Tần Diểu Diểu hiểu ra.
Du Thu Vân vỗ lên tay cô ta rồi lại dặn dò cẩn thận về những nhân vật quan trọng có khả năng sẽ có mặt vào hôm nay, cũng là đối tượng quan trọng trước mắt hoặc trong giai đoạn tiếp theo của nhà họ Tần.
Đang nói dở thì bà ta vô thức nhìn sang Trì Tây. ...
Trì Tây đang cúi đầu nhìn chằm chằm vào điện thoại mà không hề phát hiện ra.
Cô đang đọc tin tức có liên quan đến tổ chương trình [A Way Out] trên di động, bên trên có kèm theo cửa hàng mà cô đang làm việc, trong lúc nhất thời lưu lượng tăng vọt.
Cô nghĩ ngợi một lúc rồi lập tức ấn theo dõi tài khoản chính chủ của cửa hàng, tăng lượng người theo dõi cho quán nhà mình.
Khoảng nửa tiếng sau, bọn họ lái vào trong một khu phú hào ở một bên khác của thành phố.
Hàm lượng vàng ở khu phú hào này cao hơn chỗ mà nhà họ Tần sinh sống rất nhiều, dựa núi cạnh nước, phong cảnh hình như cũng đẹp hơn nhiều.
Trì Tây không nhịn được mà liếc mắt nhìn thêm, vị trí này được chọn tốt hơn, nếu nói khu biệt thự của nhà họ Tần khiến khí tụ lại mà không tán đi, thì bên này lại lợi dụng địa thế khiến cho khí có thể không ngừng tuần hoàn.
Chỉ cần khí ở chỗ này không bị người cố tình phá hỏng thì sẽ mãi mãi là một phong thủy bảo địa.
Dọc theo đường đi Du Thu Vân đều nhịn một cục tức, trước khi xuống xe, bà ta không nhịn được mà nói: "Đừng có làm như nhà quê lên tỉnh nữa, đi đứng tử tế vào."
Tần Diểu Diểu đỡ bà ta: "Tây Tây cũng chỉ tò mò thôi mà."
Trì Tây: "..."
Ngay cả nhìn thôi cũng không được?
Cô lặng lẽ thu hồi tầm nhìn, dù so bố cục này cũng chiếm lợi thế địa thế, không có quá nhiều thứ để nghiên cứu.
Du Thu Vân thấy cô im lặng, cũng không nói thêm gì nữa mà xuống xe với Tần Diểu Diểu trước.
Trì Tây đi theo đằng sau bọn họ, cùng bước vào sảnh tiệc.