Chương 26: Không khỏi quá trùng hợp?
Trì Tây vỗ vai anh ta, bên trong trung tâm thương mại không có gì khác thường cả, nhưng trên người Bao Phi Quang vừa bước ra khỏi quán lại dính không ít âm khí.
Cô thuận tay vỗ bay giúp anh ta, bằng không, anh ta khó tránh khỏi sẽ bị bệnh nặng một trận.
Người kia theo bản năng nhìn cô, không biết tại sao từ sau khi cô tới, trái tim đang hoảng loạn của anh ta cũng bình tĩnh lại hơn không ít, không còn cảm giác luống cuống tay chân như mới đầu nữa.
Hai người bước ra khỏi thang máy, Bao Phi Quang đi cực nhanh, vừa đi vừa giải thích với Trì Tây về mấy chuyện kỳ quái ban nãy, nhưng không ngờ lúc đi ngang qua lối an toàn, đột nhiên có hai người bị đẩy ra từ bên trong.
Bao Phi Quang không kịp tránh mà đâm sầm vào một người trong số đó, cả hai đồng thời ngã xuống đất, phát ra tiếng kêu rên.
Trì Tây dừng bước chân đối diện tầm mắt với người đối diện.
Nhìn gương mặt quen thuộc của người kia, cô có một loại cảm giác oan gia ngõ hẹp.
Không khỏi quá trùng hợp?...
Nghĩ đến tin nhắn cầu cứu của bạn tốt, Lục Thừa Cảnh đoán chắc trong mật thất có điều gì đó, trước khi xuất phát anh đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ.
Nhưng anh không ngờ rằng Trì Tây lại theo anh đến tận đây.
Trì Tây cũng không ngờ lại gặp lại người bạn nhỏ có lòng đề phòng mạnh này nhanh đến vậy.
"Lục thiếu, anh quen cô ấy sao?" Hà Soái vừa bị đụng ngã đã đứng dậy.
"Không quen." Trì Tây buột miệng.
"Ừ." Lục Thừa Cảnh đáp.
"..."
Hà Soái nhanh liếc nhìn Trì Tây, thấy cô vẫn còn mặc lễ phục, làn da trong suốt, ngay cả khi đặt vào nơi tập trung toàn mỹ nhân như giới giải trí cũng là một người rất dễ khiến người ta phải chú ý. Tuy nhiên lúc này anh ta thực sự không có tâm trạng gì, nếu như đối phương cũng quen Lục thiếu thì mọi người cùng vào là được.
Anh ta không có thời gian để đôi co với Bao Phi Quang, đạo diễn vừa mới ngất đi vì không chịu nổi kích thích, hiện tại cả tổ chương trình đều trông cậy vào anh ta. Anh ta hoàn hoàn chỉ gắng gượng bằng một thơi, toàn thân đã toát mồ hôi lạnh.
Cả tổ chương trình đều đang chờ được cứu!
"Lục thiếu, chúng ta nhanh đi thôi." Hà Soái dẫn Lục Thừa Cảnh đi rất nhanh.
Trì Tây và Bao Phi Quang đi theo phía sau.
"Lục thiếu, sự việc đến giờ đã gần một tiếng, hệ thống máy tính điều khiển đã mất tác dụng." Hà Soái dừng lại một chút rồi nói tiếp:
"Tông cửa, đập cửa, đá cửa, chúng tôi đã thử hết cách nhưng hoàn toàn vô dụng."
"Vậy..." Lục Thừa Cảnh vừa mở miệng.
"Trước khi xảy ra chuyện, có điểm gì bất thường không?" Trì Tây lên tiếng hỏi trước.
Đã đến mức này rồi, Hà Soái cũng không giấu giếm gì nữa: "Không có, tất cả đều diễn ra theo kịch bản bình thường, khảo sát trước cũng không có gì bất thường, chỉ là sau khi khách mời vào trong có nói trong đó hơi âm u."
Nghe vậy, ánh mắt Bao Phi Quang lay động, chột dạ nhìn Trì Tây.
Sắc mặt Trì Tây vẫn bình thường, càng đến gần cửa hàng, cô càng cảm nhận rõ ràng luồng âm khí này, xen lẫn cảm xúc oán hận mãnh liệt, xa không phải mấy âm trận nhỏ mà cô bày hôm qua có thể tạo ra được.
Vì vậy, cô rất thản nhiên.