Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60
Mai Đông Nam Bắc21-11-2025 13:32:07
Nhưng dù thế nào đi nữa, mọi chuyện xảy ra hôm nay chính là vận may trời ban. Bất kể sự xuất hiện của không gian này báo hiệu điều gì thì cứ thuận theo tự nhiên thôi, có không gian quý giá này, trong lòng cô bỗng có cảm giác an toàn tràn đầy.
Kệ đi, dù trong bất kỳ tình huống nào, cũng phải tích trữ một đợt hàng theo như tình tiết trong các tiểu thuyết đã đọc, nếu không có chuyện gì xảy ra thì thôi, còn nếu thật sự có thảm họa hay tận thế nào đang chờ đợi, cô cũng phải tự đảm bảo cho mình đầy đủ.
Liên Hiểu Mẫn vừa thay đổi ý nghĩ, đã rời khỏi không gian, trở lại trước bàn làm việc, cứ thế trải qua một đêm thấp thỏm.
Sáng ngày hôm sau, vừa kết thúc ca đêm, được nghỉ bù hai ngày, cô lại xin thêm năm ngày phép năm, gộp lại vừa tròn một tuần để nghỉ ngơi, có thể tận dụng mấy ngày này để mua sắm vật tư, tích trữ vào không gian vòng tay của mình.
Cô thông qua ý niệm biết được đồ vật trong không gian có thể giữ tươi, mảnh đất đen cũng có tác dụng thúc đẩy tăng trưởng, cô sẽ mua một ít vật tư để vào không gian trước, còn chuyện trồng trọt thì cứ từ từ.
Hôm nay là thứ hai, rời khỏi cảng, Liên Hiểu Mẫn lên xe đưa rước đi thẳng vào thành phố. Lúc này cô còn chưa về nhà mà bắt taxi thẳng đến trung tâm xổ số trong truyền thuyết.
Thật ra Liên Hiểu Mẫn cũng không chắc mình trúng bao nhiêu tiền thưởng, dù sao trước đây cô chưa từng mua vé số, không có kinh nghiệm.
Cả đêm thấp thỏm, đầu óc không thể suy nghĩ nổi, cũng không tra cứu xem số tiền trúng thưởng cụ thể là bao nhiêu, chỉ biết bảy con số đều trùng khớp, chắc chắn là giải lớn.
Trải qua nhiều chuyện bất ngờ như vậy, cô có chút choáng váng, đến giờ vẫn chưa tiêu hóa nổi, mang theo tâm trạng bất an và khó tin, mãi cho đến khi nhân viên dẫn cô vào văn phòng lĩnh thưởng để đối chiếu vé số, cuối cùng thông báo rằng cô có thể nhận được số tiền thưởng khoảng 80 triệu nhân dân tệ sau thuế...
Lúc này cô mới thở phào một hơi, hạnh phúc đến mức sắp ngất đi! Đầu óc lâng lâng, cô bước những bước chân nhẹ bẫng mang theo tấm séc sang ngân hàng ở ngay cạnh đó.
Đúng vậy, lúc ở trung tâm xổ số, có người đã hỏi cô có muốn quyên góp gì không, nhưng ý thức của cô hoàn toàn lơ đãng, chẳng nghe lọt vào đầu chữ nào, chỉ biết lê hai chân mình đi thẳng đến ngân hàng.
Ở ngân hàng, cô thuận lợi đổi séc, rồi gửi tiền vào tài khoản thanh toán, người khác nói gì cô cũng không để tâm, dù sao số tiền này cũng sẽ dùng để mua vật tư, nên cứ gửi vào tài khoản không kỳ hạn.
Liên Hiểu Mẫn về lại nơi ở trước, đã hơn mười giờ sáng, bận rộn cả buổi, cuối cùng cũng có thể thở phào nghỉ ngơi một chút. Lúc này, cô đã dần ổn định lại tâm trạng, chuyển sang suy nghĩ về việc mua sắm vật tư.
Cô lấy một cuốn sổ nhỏ ra ghi chép, ăn, mặc, ở, đi lại, ừm, trước tiên phải thuê một nhà kho, dù sao cô cũng quen thuộc với ngành logistics, chút quan hệ này vẫn có.
Cô gọi điện cho một người bạn, mượn một nhà kho trong bảy ngày không phải là chuyện khó, dễ dàng giải quyết xong. Nhà kho nằm ngay trong thành phố, cách không xa lắm.