Thập Niên 90: Lắng Nghe Tiếng Lòng Của Động Vật [Phá Án]
Hồ Lục Nguyệt19-11-2025 23:11:45
Hạ Mộc Phồn xua tay, tất cả đều bắt nguồn từ việc cô có thể giao tiếp với động vật, không liên quan đến trình độ hình sự trinh sát.
Tôn Tiễn Binh là đàn anh của Hạ Mộc Phồn, trong lòng luôn khao khát thực chiến, đáng tiếc là sau khi được phân công đến sở cảnh sát thì hiếm khi được tiếp xúc với vụ án lớn, lần cứu Tiểu Bảo này khiến anh ta vô cùng phấn khích, cả đêm không ngủ được.
Thấy Hạ Mộc Phồn, anh ta có rất nhiều điều muốn nói: "Tiểu Hạ, tối qua em có nhắc đến việc phác họa tâm lý tội phạm, có thể nói thêm một chút không?"
Một câu nói của Tôn Tiễn Binh đã nhắc nhở Hạ Mộc Phồn.
Thời kỳ đi học tương đối đơn giản, khả năng đặc biệt có thể nghe hiểu tiếng động vật không được mọi người chú ý.
Nhưng bây giờ liên tiếp tham gia hai vụ án lớn, những manh mối quan trọng đều do động vật cung cấp, Hạ Mộc Phồn cảm thấy mình cần một lý do hoàn hảo để giải thích cho tất cả những điều này.
Mũi thính, ngửi được mùi thịt thối, mùi sữa. Mắt tốt, giỏi nắm bắt các chi tiết như vết nước, ánh đèn, đều chỉ áp dụng cho những nơi phát hiện ra vật chứng.
Làm thế nào để hợp tình hợp lý hướng dẫn tổ điều tra khoanh vùng hung thủ thực thụ để khai thác bằng chứng?
Có lẽ phác họa tâm lý tội phạm có thể giải quyết được vấn đề này.
——Trước tiên dựa vào manh mối do động vật cung cấp để khoanh vùng tội phạm, sau đó phân tích tâm lý tội phạm và quá trình phạm tội, suy luận đặc điểm của tội phạm, vừa có thể nâng cao độ chính xác, vừa có thể làm phong phú nội hàm và kỹ thuật thực chiến của tâm lý học tội phạm, hoàn hảo!
Nghĩ đến đây, mắt Hạ Mộc Phồn càng sáng hơn, khóe miệng hơi nhếch lên: "Đúng vậy, thời đại học em đã rất hứng thú với việc phác họa tâm lý, thông qua hành vi phạm tội để phân tích đặc điểm của tội phạm, phác họa chân dung tội phạm, như vậy có thể giúp cảnh sát phá án."
Tôn Tiễn Binh vô cùng tò mò, hỏi tiếp: "Vậy em đã phác họa chân dung kẻ buôn người như thế nào?"
Có lý thuyết trong tay, Hạ Mộc Phồn trở nên tự tin: "Lần phác họa chân dung đầu tiên là dựa vào ánh đèn ban đêm và tiếng chó sủa để phán đoán, khả năng cao kẻ buôn người đang ẩn náu ở xóm Khâu Gia."
Tôn Tiễn Binh phấn khích vỗ đùi: "Đúng vậy, lúc đó em chỉ vào xóm Khâu Gia nói rằng ánh đèn ở đó rời rạc, tiếng chó sủa to nhất, tên Cung Vệ Quốc kia còn nghi ngờ em, kết quả là em đúng! Ha ha, chắc hẳn tên họ Cung kia tức đến mức mặt mày xanh lét."
Hạ Mộc Phồn luôn có mục tiêu rõ ràng, không để mấy lời chua ngoa của Cung Vệ Quốc vào lòng, tiếp tục nói: "Lần phác họa chân dung thứ hai là nghe chủ nhiệm thôn nói rằng vợ chồng Khâu Tam mười năm mới có con nhưng lại chết yểu. Nỗi đau mất con trai khiến họ nhìn thấy những đứa trẻ giống con trai mình liền nảy sinh lòng tham, lén bế về nuôi. Đây là do tâm lý bù đắp gây nên, giải thích hợp lý cho động cơ phạm tội bắt cóc trẻ em của hai người bọn họ."
Tôn Tiễn Binh bật ngón tay cái với Hạ Mộc Phồn: "Đầu óc em nhanh nhạy thật."
Ngu Kính bản tính lương thiện, không hiểu nổi tâm lý của vợ chồng Khâu Tam: "Họ có thể hợp pháp nhận nuôi một đứa trẻ mồ côi, tại sao lại phải bắt cóc con của người khác? Lùi một vạn bước mà nói, họ bắt cóc trẻ con thì phải đối xử tốt chứ? Sao có thể nhẫn tâm hại chết một đứa trẻ đáng yêu như vậy?"