Thập Niên 90: Lắng Nghe Tiếng Lòng Của Động Vật [Phá Án]
Hồ Lục Nguyệt19-11-2025 23:06:39
Con mèo ngậm chặt, nheo mắt hếch đầu lên, cọ cọ vào lòng bàn tay ấm áp của Hạ Mộc Phồn.
Vui vẻ, nó lại nhớ ra một chuyện.
[Hôm nay tôi vẫn luôn ở trên cây, nghe Thu Tam nói đến một địa điểm, đó là hồ Đông Dương. ]
Hồ Đông Dương ư?
Hồ Đông Dương nằm ở đầu phía đông nhất của thành phố Hội, mặt hồ rộng lớn, có một trại nuôi cá rất lớn.
Không thuộc phạm vi quản lý của sở cảnh sát đường An Ninh.
Hạ Mộc Phồn cầm bộ đàm của cảnh sát, gọi cho sở trưởng Ngụy.
"Sở trưởng Ngụy, tôi có một phát hiện mới, không biết có được xem manh mối hay không."
Ngụy Dũng trầm giọng nói: "Nói đi."
"Tôi phát hiện có một vũng nước ở vị trí chiếc xe tải nhỏ màu trắng đỗ, còn ngửi thấy một mùi tanh của cá không tan trong thời gian dài."
Ngụy Dũng im lặng một hơi: "Cô phán đoán thế nào?"
"Tôi nghi ngờ chiếc xe tải nhỏ này đã từng chở cá, có thể là lái buôn cá."
Ngụy Dũng phản ứng rất nhanh: "Xe địa phương ư?"
Hạ Mộc Phồn gật đầu: "Vâng!"
Ngụy Dũng nói: "Vừa rồi Ngu Kính truyền tin về, có người nhìn thấy một chiếc xe tải nhỏ màu trắng chạy ra khỏi đường An Ninh, tốc độ rất nhanh, chạy dọc theo đại lộ Thần Quang về phía đông, ngược hướng với bến xe khách, nhà ga, rõ ràng là không định dùng phương tiện giao thông như ô tô, tàu hỏa để rời khỏi thành phố Hội, có thể là định về sào huyệt trước."
Hạ Mộc Phồn tiếp lời rất chuẩn xác: "Phía đông có trại nuôi cá không?"
Ngụy Dũng lập tức phản ứng lại, giọng nói có thêm một chút kích động: "Trại nuôi cá hồ Đông Dương! Tôi sẽ liên lạc với sở cảnh sát hồ Đông Dương ngay."
Nếu phán đoán của Hạ Mộc Phồn là chính xác, chắc chắn lái buôn cá phải có nguồn nhập hàng, trại nuôi cá hồ Đông Dương đáng để điều tra.
Hạ Mộc Phồn hỏi: "Sở trưởng Ngụy, vậy tôi và đàn anh sẽ đi qua đó xem thử nhé?"
Thành phố Hội nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, trại nuôi cá hồ Đông Dương nằm ở cuối đại lộ Thần Quang, thuộc vùng ngoại ô xa của thành phố. Nếu đi từ đường An Ninh thì ước tính mất khoảng hai mươi mấy phút lái xe.
Ngụy Dũng nói: "Không, buổi tối không an toàn, cô đừng tự ý hành động cứ ở lại ven đường chờ đi. Tôi đã liên lạc với Cục Cảnh sát thành phố rồi, Nhạc Uyên sẽ dẫn đội đến đó. Cô và Tôn Tiễn Binh hãy ngồi lên xe của ông ta, rồi cùng nhau đi đến trại nuôi cá."
Vụ trẻ em trong khu vực bị bắt cóc đã kinh động đến tổ Trọng Án rồi ư?
Hạ Mộc Phồn không hỏi gì nhiều mà chỉ đáp một tiếng "vâng", sau đó gọi Tôn Tiễn Binh, hai người cùng nhau chờ đợi.
Đằng xa, có đèn xe chiếu sáng. Tổng cộng có hai chiếc xe.
Mặc dù không hú còi nhưng khi nhìn thấy chiếc xe Jeep quen thuộc dẫn đầu, Tôn Tiễn Binh lập tức nhảy dựng lên, phấn khích nhìn xung quanh: "Đến rồi!"
Nhạc Uyên thò đầu ra khỏi cửa sổ xe, vẫy tay với hai người.
Hạ Mộc Phồn nhanh chóng chạy đến, đứng nghiêm, chào: "Tổ trưởng Nhạc!"
Nhạc Uyên chào hai người lên xe, sau đó quay người nhìn Hạ Mộc Phồn từ trên xuống dưới: "Tiểu Hạ, mũi của cô đúng là thính nhỉ! Lão Ngụy nói, là cô đã ngửi thấy trên chiếc xe tải nhỏ màu trắng có mùi tanh nồng nặc của cá nên suy đoán ở trại nuôi cá à? Cộng thêm vụ ở đường An Ninh này, năm nay Cục Cảnh sát thành phố đã tiếp nhận liên tiếp bốn vụ án trẻ em mất tích, đều là bé trai mũm mĩm hai ba tuổi, đều có bóng dáng chiếc xe tải nhỏ màu trắng này, cho nên đã hợp án điều tra, do tổ Trọng Án chúng tôi phụ trách. Hy vọng lần này manh mối do cô cung cấp sẽ có ích, có thể bắt được những kẻ buôn người này."