Trời Ban Cho Cửa Hàng Tiện Lợi, Kết Nối Cổ Đại Để Làm Giàu
Nhất Nặc Ngận Điềm04-08-2025 00:07:23
Cúp máy xong, Quý Nghiên mới quay sang nói:
"Thẩm tiên sinh, ngài có để ý không? Hôm qua khi Ôn Lê đến, sắc mặt cô ấy tốt hơn trước rất nhiều."
Thẩm Yến Thanh khẽ gật đầu.
"Cô ấy thực sự bị ung thư tụy sao? Có khi nào chỉ là nói dối để khiến ngài thương hại không?" Trong lòng Quý Nghiên vẫn còn chút cảnh giác với cô gái trông có vẻ đơn thuần và yếu đuối kia.
Cô ấy thật sự không hiểu nổi vì sao Thẩm Yến Thanh lại đặc biệt xem trọng Ôn Lê đến vậy.
Nếu chỉ vì tiền, thì Thẩm gia cũng đâu thiếu con đường để kiếm ra tiền lớn.
Thẩm Yến Thanh liếc cô ấy một cái, ánh mắt điềm nhiên,"Không đến mức đó."
"Nhưng theo tôi biết, người mắc ung thư tụy rất hiếm khi sống lâu được." Lần trước sau khi biết Ôn Lê bị bệnh, Quý Nghiên còn đặc biệt tra cứu thông tin y học trên mạng.
Thế nhưng tình trạng hiện tại của Ôn Lê lại cải thiện rõ rệt, mắt thường cũng thấy được.
Với y học hiện đại, điều này gần như là không thể.
Ánh mắt Thẩm Yến Thanh lại dừng nơi cửa sổ sát đất nhìn ra vườn hoa, khóe môi khẽ cong,"Có lẽ... là kỳ tích."
"Kỳ tích?" Quý Nghiên khẽ nhíu mày.
"Đinh -"
Thông báo WeChat vang lên.
Là thư mời điện tử do Quý Nghiên gửi đến.
Ôn Lê nhấn mở, ánh mắt dừng lại nơi dòng địa chỉ: 【Thần Phủ】. Trong lòng bất giác khựng lại.
"Thần" – từ xưa đã mang ý chỉ đế vương.
Tòa Thần Phủ này vốn là biệt phủ dân gian của một vị hoàng đế thời cổ.
Ôn Lê từng nghe qua, nhưng không nghĩ nơi đó lại có ngày mở cửa cho các hoạt động bên ngoài.
Nhớ đến lời Quý Nghiên dặn phải ăn mặc nghiêm túc, cô chợt nhớ mình vẫn chưa có bộ trang phục nào phù hợp để xuất hiện trong một buổi tiệc trang trọng như vậy.
Liếc nhanh vào tài khoản ngân hàng trong điện thoại, vẫn còn đúng một 1000 vạn đồng.
Tính ra, cô chi 700 vạn để đổi lại một vòng đời mới, lại dự phòng 100 vạn gửi cho mẹ. Nghĩa là cô còn khoảng 200 vạn có thể linh động sử dụng.
Cũng coi như đang có chút dư dả.
Nghĩ vậy, Ôn Lê quyết định tự thưởng cho bản thân một chút.
Nghĩ là làm, cô gọi xe đến thẳng trung tâm thương mại thuộc Vương Phủ – nơi được xem là xa hoa bậc nhất Tây Kinh.
Trên đường đi, cô suy nghĩ, với kiểu tiệc đấu giá xa hoa và mang tính riêng tư như vậy, an toàn nhất vẫn là mặc sườn xám.
Nhưng kể từ sau khi phát bệnh, thân hình cô gầy gò đến mức không còn mặc sườn xám đẹp được vì vốn yêu loại váy này cầu vóc dáng đầy đặn nữa.
Vậy thì... thay vào đó, chọn một chiếc váy kiểu Tây thanh lịch, trang nhã vẫn ổn hơn.
Chiếc taxi dừng lại trước trung tâm thương mại.
Ôn Lê bước xuống, đứng trước loạt cửa hàng xa hoa được trang trí lộng lẫy, trong lòng dâng lên cảm giác khó tả.
Lần này đến đây, cô không còn cảm giác lạc lõng hay tự ti như những lần trước nữa.
Đúng là... có tiền trong túi, cảm giác cũng khác hẳn.
Đi một vòng, cô dừng lại trước cửa hàng Chanel yêu thích nhất của mình.
"Chào mừng quý khách! Xin hỏi quý cô muốn xem gì ạ?" Nhân viên bán hàng là một cô gái xinh đẹp, lễ phép bước ra chào đón.
Ôn Lê đưa mắt lướt một vòng rồi nói: "Phiền cô giới thiệu giúp tôi một chiếc váy dạ hội phù hợp để đi tiệc tối."
"Cô có muốn thử kiểu váy cúp ngực hoặc váy dài quét đất không ạ?" Nhân viên vừa nói vừa nhìn vóc dáng thanh thoát của cô.
Ôn Lê lắc đầu,"Tôi muốn kiểu đơn giản nhưng trang nhã là được."
Cuối cùng, cô chi ba mươi nghìn tệ mua một chiếc váy dạ hội màu champagne, thêu tay tinh xảo.
Giây phút thanh toán, tim hơi nhói một chút, nhưng khi nhìn chiếc váy lộng lẫy như mộng kia, cô lại không nỡ rời mắt.
Có váy, giày cao gót, vòng cổ, vòng tay, hoa tai, túi xách, một bộ hoàn chỉnh không thiếu món nào.
Mua xong tất cả, cô còn tranh thủ đi làm móng chuyên nghiệp.
Một vòng mua sắm kết thúc, chi tiêu cũng gần chục vạn tệ.
Về đến nhà, cô thay váy, mang giày và phụ kiện đã chuẩn bị kỹ.
Ngắm nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương, rực rỡ như tái sinh, Ôn Lê bất giác thấy lòng vui phơi phới.
"Chào mừng quý khách đến với cửa hàng tiện lợi Nai Con!" – Giọng chào mừng quen thuộc của hệ thống đột ngột vang lên trong đầu cô...
Nhìn thấy Lý Thế Dân xuất hiện trước cửa cửa hàng tiện lợi Nai Con, tâm trạng Ôn Lê hưng phấn đến mức suýt nữa bay lên không trung.
Cô còn chưa kịp thay chiếc váy dạ hội trên người, đã vội nhập ý niệm bước vào không gian cửa hàng.