Trời Ban Cho Cửa Hàng Tiện Lợi, Kết Nối Cổ Đại Để Làm Giàu
Nhất Nặc Ngận Điềm04-08-2025 00:07:23
"Ừ." – Ôn Lê gật đầu, rồi giảng giải cách dùng.
Sau đó, cô lấy ra áo chống đạn, bao tay chống cắt, cùng với kính viễn vọng quân dụng, từng món đều hướng dẫn cẩn thận cho hắn nghe.
Đến đoạn cuối, Lý Thế Dân – người luôn điềm tĩnh cũng không nhịn được há hốc miệng thành hình "O".
Hắn cực kỳ yêu thích chiếc kính viễn vọng, cầm mãi không rời tay.
"Thần khí này... quả là như được thần linh phù hộ!"
Lý Thế Dân xúc động: "Tiên tử đã hậu ái như vậy, Thế Dân thật chẳng biết lấy gì báo đáp—"
Hắn nói chưa dứt câu đã quỳ xuống, khiến Ôn Lê giật mình đến nhảy dựng, vội vàng giơ tay ngăn lại.
"Chiến sự bên kia quan trọng hơn. Mấy chuyện cảm ơn này, để sau hãy nói. Đúng rồi, mấy vật tư này thì ngươi đã nắm rõ hết chưa?"
"Vâng, rõ rồi." – Lý Thế Dân gật đầu chắc nịch.
Ôn Lê lúc này mới mở hệ thống thương thành, chi ra 10. 000 tinh tệ, mua một ba lô không gian tạm thời, nhét toàn bộ vật tư vào bên trong.
Chiếc ba lô này nhỏ như lòng bàn tay, tròn vo như một quả cầu thủy tinh.
Nhìn cảnh hàng ngàn món vật tư đột ngột biến mất trước mắt, Lý Thế Dân lại một lần nữa lặng người thán phục.
Thần khí của Tiên giới, quả nhiên khác biệt!
Hắn vốn còn rất nhiều chuyện muốn nói với Ôn Lê.
Nhưng lúc này chiến sự ở Quách huyện đang khẩn cấp.
Nếu trong vòng một ngày, quân Đột Quyết không rút lui khỏi Nhạn Môn Quan, hoàng đế Tùy Dương cùng đám người kia có khả năng sẽ chết đói vì cạn lương.
Lý Thế Dân không thể nán lại lâu.
"Chờ ngày Thế Dân khải hoàn thắng trận, nhất định sẽ quay lại, dập đầu tạ ơn Tiên tử!" – Hắn nhìn Ôn Lê, ánh mắt đầy thành kính và kiên định.
Ôn Lê nhìn hắn, chỉ nhẹ nhàng nói:
"Nhất định phải... bình an trở về."
Hôm sau.
Khi Ôn Lê tỉnh lại tự nhiên mà không cần báo thức, đã là giữa trưa.
Vừa mở điện thoại lên, cuộc gọi từ môi giới nhà đất liền đến đúng lúc:
"Ôn tiểu thư, bên tôi vừa có một căn tiểu viện phù hợp với yêu cầu của cô. Chủ cũ vừa mới đăng cho thuê lại, cô có muốn tôi gửi hình ảnh qua xem thử không?"
"Được." – Ôn Lê trả lời, vừa dụi mắt còn vương cơn buồn ngủ, vừa chậm rãi ngồi dậy.
Dạo gần đây, cô một mặt bận rộn mua sắm các vật tư cho Lý Thế Dân, một mặt cũng liên hệ môi giới tìm nhà giúp mình.
Ban đầu cô định mua một căn tiểu viện độc lập ở ngoại ô, vừa thuận tiện tĩnh dưỡng, vừa tiện điều hành "cửa hàng tiện lợi Nai Con".
Nhưng sau khi khảo sát kỹ, cô mới phát hiện: Ở thủ đô Hoa Quốc – Tây Kinh, giá nhà dù là ngoại ô cũng cao đến mức phi lý.
Chưa kể, cô không có hộ khẩu Tây Kinh, không đủ điều kiện mua nhà.
Nghĩ tới nghĩ lui, thôi thì trước mắt thuê tạm một chỗ phù hợp, có gì sau này tính tiếp, cũng không phải lựa chọn tệ.
"Đinh-"
"Đinh-"
Liên tục mấy tiếng báo tin nhắn vang lên, người môi giới đã gửi tới một loạt ảnh thực tế và định vị vị trí căn nhà.