Chương 25

Từ Xóm Nghèo Đến Nữ Chiến Binh

Ma Pháp Thiếu Nữ Mộng Lộ Lộ 18-06-2025 11:11:41

Tìm kiếm trên mạng: Kim loại biến hình giá bao nhiêu tiền? Trả lời hàng đầu: Nói chung thị trường dao động từ 700 đến 800 tinh tệ một gram. Không loại trừ yếu tố giá cả tăng vọt do bạo động của trùng tộc. Tuy nhiên, kim loại biến hình thuộc loại vật phẩm do quân đội quản lý, cá nhân chỉ được mua tối đa là 1 kg thôi nhé các bạn, đừng có dại dột vi phạm pháp luật nha. "Vậy chẳng phải chúng ta từ đầu đến giờ vẫn luôn cầm vũ khí trị giá ít nhất 14 triệu tinh tệ để chiến đấu sao?" Chu Quỳnh mặt mày khiếp sợ nói. Có một khát khao bức thiết thôi thúc cô muốn quay trở lại ngọn núi tuyết sờ soạng những mảnh kim loại vụn rơi ra trong lúc đám học sinh chiến đấu. Đó là 700 tinh tệ một gram đấy! Elott trấn an: "Đó là giá bán lẻ." "Trong quân bộ có cách tính toán riêng." Chu Quỳnh mặt đầy hy vọng nhìn về phía Elott: "Sẽ rẻ hơn sao?" Elott nhẫn tâm lắc đầu: "Sẽ đắt hơn." "Kim loại trong vòng loại đều được tháo dỡ từ những chiếc cơ giáp cổ xưa nhất của một thế hệ. Còn phải xem xét giá trị sưu tầm nữa." Tâm trạng Chu Quỳnh tuyệt vọng đến mức chuyển thành màu xám xịt: "Chi bằng bán tôi đi." Servis khẽ liếc mắt, nhai thanh năng lượng, lười biếng nói chen vào: "Bán cô cũng không đáng giá nhiều tinh tệ như vậy đâu." "Cô đáng giá 50 vạn tệ sao? Ai bỏ ra 50 vạn tệ để mua cô?" Chu Quỳnh làm mất 722 gram kim loại biến hình, giá thị trường ước chừng khoảng 50 vạn tinh tệ. Elott sáng suốt bóc một thanh năng lượng đưa cho Servis, ý bảo cậu ta tiếp tục ăn, ngậm miệng lại. Servis nhận lấy thanh năng lượng, liếc xéo lại: Sao đột nhiên ân cần thế, ghê tởm. Rút kinh nghiệm xương máu, chuyện đến nước này chỉ có một biện pháp có thể giải quyết khó khăn trước mắt. Chu Quỳnh nắm chặt tay, hai mắt bốc lửa giận dữ: "Tôi muốn đoạt giải quán quân!" Servis đang ngậm thanh năng lượng kêu lên: "Ngay trước mặt tôi mà còn dám ăn nói lung tung!" "Tôi mới là quán quân!" Elott nói tiếp: "Ít ra cũng suy xét đến cảm xúc của tôi đi chứ." "Đây chẳng phải là coi thường tôi sao?" Cách vòng thi đấu tiếp theo chỉ còn lại hai ngày. Chu Quỳnh nắm bắt từng giây từng phút, sống cuộc sống lặp đi lặp lại giữa ăn cơm, huấn luyện và ngủ, lăn lộn để trở thành người mạnh nhất. Nợ ngập đầu. Cá mặn cũng phải cố gắng vươn lên. Mục tiếp theo trong tài liệu hướng dẫn của Ian là xây dựng cung điện ký ức của riêng mình. Đối ứng với trọng điểm thứ hai trong lớp học nhỏ của Elott là phải có ý niệm kiên định, có hiểu biết chính xác về kết quả cuối cùng mình muốn thể hiện. Ví dụ như ban đầu, Chu Quỳnh muốn biến ra một con dao găm. Kết quả, kim loại biến hình hóa thành trạng thái lỏng, đúc ra một con dao giấy. Chỉ có chiều dài, không có chiều cao. Lưỡi dao kín mít dán trên mặt bàn phẳng lì, dùng móng tay cậy cũng không nhấc lên được. Đây là điển hình của việc không đủ tính chính xác. Vì thế Chu Quỳnh cũng mượn một quyển sách in 3D vũ khí lạnh từ thư viện. Trước khi ngủ xem một lần, rời giường lại xem một lần. Trước khi ăn cơm xem một lần, sau khi ăn xong lại xem một lần. Cô cũng không tham lam, chỉ chú ý đến mấy loại vũ khí lạnh tương đối thiết thực. Những vũ khí cồng kềnh hoặc tinh xảo như rìu lớn, đao lớn linh tinh không nằm trong phạm vi xem xét của cô. Dưới sự "chăm chỉ" của cô, Elott vốn đã rất cố gắng cũng bị ép trở nên càng cố gắng hơn. Servis vốn đã rất muốn đánh nhau, càng trở nên muốn đánh nhau hơn. Sáng sớm Elott ra cửa cuối cùng cũng không còn thấy vẻ mặt như cá chết của bạn thân. Đón chào anh không phải nắm đấm thì cũng là cú đá. Mỗi buổi sáng Chu Quỳnh tỉnh lại, đối diện không phải ánh mặt trời mà là kim loại biến hình được cung kính đặt bên gối. Mỗi đêm đi vào giấc ngủ, nhắm mắt lại, dao găm, lưỡi hái, kiếm nhẹ thay phiên nhau nắm tay xoay vòng vòng trong đầu cô, nhảy điệu múa sôi động. Cô chống nạnh từng bước dạy dỗ bọn chúng, không được dính lại, không được sát gần nhau. Dao găm! Mi ở phòng số 1 cung điện ký ức! Lưỡi hái! Mi là số 2! Kiếm nhẹ! Mi là số 3! Tất cả đều phải cách ly cho tốt, không được làm loạn. Cô không muốn khi biến hình lại biến ra một thứ quái dị như lưỡi hái dao găm kết hợp. Mặc dù Chu Quỳnh có tâm nắm bắt từng kẽ hở thời gian. Vòng thi đấu tiếp theo vẫn lấy tư thái thẳng tấp xâm nhập đến trước mắt cô. Vòng này không giống vòng loại tùy tiện như trước. Học viện quân sự Thủ Đô Tinh mời đến người dẫn chương trình nổi tiếng khắp vũ trụ - tiểu thư Jinlisi và cộng sự của cô, tiên sinh Kenny. Còn có đủ thành phần ban giám khảo và chuyên gia. Đương nhiên, khi Chu Quỳnh biết Thù Mạt Lị cũng ở trong đó, cô cảm thấy hai chữ "chuyên gia" cần phải đóng dấu ngoặc kép. Thế mà ngay cả tạp chí lá cải "Bảng tin nóng tinh tế" nổi tiếng nhờ chiêu trò cũng được mời đến, Học viện quân sự Thủ Đô Tinh thật sự biết chơi, lại còn chơi đến nghiện. Bất quá những trận thi đấu bình thường không có đội hình khách quý long trọng như vậy. Ánh mắt của cư dân mạng càng đặt nhiều hơn vào những thí sinh tự mang lượng truy cập lớn. Ví như con trai nhà giàu số một hành tinh, người thừa kế tập đoàn năng lượng, con cái của đại sư cơ giáp... Lại ví như cuộc chiến giữa phe tướng quân và thủ tướng. Mà trọng tâm của trọng tâm chính là ứng cử viên quán quân. Rất nhanh, Chu Quỳnh nhận được thông báo trận đấu đầu tiên. Sân vận động, 8 giờ tối, 3 đấu 3. Rất tốt, vẫn còn cả ngày để ôn tập. Học sinh "chăm chỉ" chính là phải ôn tập đến giây phút cuối cùng trước khi thi! 7 giờ 25 phút tối, tại sân vận động. Trong màn đêm bao la, sân vận động màu bạc tọa lạc trên đỉnh đồi giống như một con quái thú khổng lồ đang ngủ say. Mà Chu Quỳnh sắp sửa bước vào cái miệng đầy răng nanh và máu me của con quái thú này. Sân nhà cực kỳ rộng lớn chật kín khán giả, phần lớn trong số họ là những thí sinh bị loại, hoặc những người đã kết thúc vòng thi đấu của mình, còn có một số mặc quân phục, vẻ mặt bình tĩnh, chỉ tay năm ngón, bình luận thao thao bất tuyệt là các huấn luyện viên, giáo viên và giám khảo. Các phóng viên truyền thông vác máy quay, đèn flash nhấp nháy liên tục. Camera không người lái vẫy vẫy đôi cánh nhỏ, lượn vòng trên không trung sân vận động, chăm chú nhìn vào mọi ngóc ngách nơi đây. Trên đấu trường. Chính giữa sân lõm xuống một đấu trường hình trụ đường kính 10 mét. Nơi này là điểm thấp nhất của toàn bộ khán đài. Các tầng khán đài xếp chồng lên nhau, bao quanh đấu trường. Góc nhìn độc đáo này khiến họ khi xem thi đấu, giống như thượng đế xuyên qua tầng mây nhìn xuống nhân gian nhỏ bé, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay. Ai thiết kế cái khán đài này vậy? Chu Quỳnh thầm nhủ. Cái này khác gì con người cúi đầu xem chọi gà, sao mà cao cao tại thượng như thế. Các thí sinh có phòng nghỉ riêng. Chu Quỳnh dưới sự dẫn dắt của người máy đi vào phòng phía sau khán đài. Cô không biết đối thủ của mình là ai. Cũng rất tò mò đồng đội của mình là ai. Chu Quỳnh đẩy cửa bước vào. Trong phòng không một bóng người. Cô lại là người đến đầu tiên! Căn cứ theo quy định của cuộc thi, 7:30 - 7:55 là thời gian thí sinh vào vị trí. Nói như vậy, nếu là thi 3 đấu 3, đương nhiên muốn làm quen trước đồng đội, mỗi người giới thiệu đặc điểm chiến đấu của mình hoặc thương lượng chiến thuật phối hợp ban đầu. Nhưng đồng đội của cô đều chưa tới. Lòng Chu Quỳnh chùng xuống. Cô đã nhận ra một tín hiệu rõ ràng - đồng đội của cô không có ý định hợp tác. 7:50. Một nam Alpha vạm vỡ đẩy cửa bước vào. Hắn mặc áo ba lỗ đen, chất vải mỏng bị cơ bắp cuồn cuộn căng chặt, đôi ủng quân đội nặng nề dậm mạnh trên mặt đất. Chu Quỳnh đứng dậy vừa muốn nói chuyện. Hắn nhếch cao lông mày, hừ một tiếng từ mũi, trực tiếp quay lưng lại với Chu Quỳnh ngồi xuống phía bên kia. Hắn khinh thường cô! Chu Quỳnh siết chặt nắm tay. 7:53. Lần này không có người đẩy cửa bước vào. Cánh cửa trực tiếp bị đá văng, tấm ván cửa đáng thương dưới tác động mạnh mẽ trực tiếp bắn ra sau lưng dính lên vách tường, phát ra một tiếng động lớn. Nam Alpha gây ra hành động kiêu ngạo như vậy có vóc dáng cực cao, hắn có một mái tóc bạc rối bù, đôi mắt thon dài khinh miệt nhìn xuống. "Đi thôi, nên lên sân đấu rồi." "Còn hai phút nữa, chúng ta không thương lượng chiến thuật một chút sao?" Chu Quỳnh cố nén tức giận hỏi. "Chiến thuật?" Alpha tóc bạc buồn cười trả lời: "Một mình đấu với một người không được sao?" Được! Sao lại không được! Chu Quỳnh thầm cầu nguyện trong lòng, tốt nhất kẻ địch đối diện cũng có cái đức hạnh này. Rốt cuộc, phe của cô đã bắt đầu chia rẽ từ bên trong. Hai đội từ hai bên đấu trường lên sân đấu. Hai nam Alpha đi tuốt phía trước, ai cũng không dựa gần ai. Một mình Chu Quỳnh lủi thủi phía sau. Trên khán đài người như sóng triều, bộc phát ra từng đợt tiếng hoan hô, âm thanh ủng hộ. Đèn flash cũng giống như không cần điện, nhấp nháy với tần suất cao. Camera toàn cảnh chất lượng cao ầm ầm bay lên, thu hết mọi cảnh tượng vào màn hình. Tiểu thư Jinlisi và cộng sự của cô ấy, tiên sinh Kenny, bước lên đài bay lơ lửng. Jinlisi giơ cao micro, giọng nói trong trẻo của cô ấy vang dội như một dải cầu vồng bắt mắt. Kenny dựa vào lan can vung tay, nhiệt tình tương tác với khán giả phía dưới. "Thời gian không còn nhiều! Hãy cùng chúng ta chào đón các thí sinh đang vào vị trí! Họ đến từ đội Đỏ - Bell, Sheldon và Dorothea!" Mỗi khi Jinlisi thốt ra một cái tên từ đôi môi đỏ mọng, đài bay liền chiếu chính xác một chùm ánh sáng xuống người thí sinh đó! "Ồ, tôi thích tên của họ, rất có nhịp điệu, hy vọng họ chiến đấu cũng sảng khoái như tên vậy!" Tiếng cổ vũ toàn hiện trường nhiệt liệt như muốn lật tung mái nhà. Chu Quỳnh cảm thấy đấu trường như một chiếc thuyền nhỏ giữa biển người, nhìn về phía trước toàn là những đôi mắt mở to đầy phấn khích! "Vậy đội Xanh của chúng ta đâu?" "Các tuyển thủ đội Xanh cũng đều rất tuyệt vời! Họ là Hopper, Ulysses và Chu Quỳnh! Từ từ, tôi nhìn thấy gì?" Jinlisi cố tình dừng lại một lát tạo sự hồi hợp, rồi dùng giọng nói lớn hơn nữa đọc ra: "Chu Quỳnh! Ứng cử viên quán quân của chúng ta!" Chu Quỳnh chìm trong ánh sáng trắng. Mặt không biểu cảm. Vóc dáng nhỏ gầy của cô bị ánh đèn phơi bày hoàn toàn. Cô trông thật yếu đuối. Vóc dáng hơn 1m6 lẫn trong đám quân giáo sinh cao gần 2 mét, nhỏ bé như một đứa trẻ ngây thơ xông vào xứ sở người khổng lồ. Dưới đài im lặng một lát, rồi bùng nổ tiếng la ó, tiếng bàn tán như dời non lấp biển. Jinlisi tận dụng mọi thứ để nói tiếp. "Xem ra ứng cử viên quán quân của chúng ta không được lòng mọi người rồi! Không biết Học viện quân sự Thủ Đô Tinh rốt cuộc dựa trên tiêu chuẩn gì để lựa chọn!" Jinlisi đã sớm có được thông tin về Chu Quỳnh. Biết cô chẳng qua chỉ sinh ra ở một tinh cầu xa xôi, là dân thường nghèo khó. Đối với những thiên chi kiêu tử thực sự, cô ấy không dám nói quá nặng lời. Nhưng với Chu Quỳnh thì khác. "Đúng vậy! Đúng vậy!" "Tiêu chuẩn gì chứ?" Dưới đài, các quân giáo sinh bộc phát ra tiếng sấm rền đồng tình, họ phản đối, đập ghế rung bần bật. Hopper và Ulysses khoanh tay đứng bên cạnh Chu Quỳnh, càng cách xa cô hơn một chút. Đây vẫn là số lượng la ó nhiều nhất mà Chu Quỳnh nhận được kể từ khi sinh ra đến nay. Cô có tài đức gì, thế mà khiến gần vạn người bất mãn, phẫn nộ với mình, và đây chỉ là trên khán đài, còn chưa tính đến trên tinh võng. Đối với điều này, Chu Quỳnh chỉ có một phản ứng. Cô mệt mỏi nhấc mí mắt. "Ồ." Đánh nhanh lên, nói nhảm nhiều như vậy làm gì. Rốt cuộc Jinlisi cũng không dám đẩy người ta vào chỗ chết quá tàn nhẫn, cô ấy chuyển chủ đề. "Rốt cuộc là tiêu chuẩn gì? Thời gian không chờ đợi ai, hãy để chúng ta thấy rõ trong trận đấu này đi!"