Lúc xoay người lên lầu, Tề Uyển thu [Tinh Hạch] vào ba lô diễn đàn. Trước khi vào ký túc xá, cô kéo giao diện ra nhìn lướt qua, vui vẻ lắc đầu. Diễn đàn có thể giúp cô trích xuất năng lượng [Tinh Hạch], chỉ là điểm nhân khí không đủ, hiện tại chỉ có hơn bốn trăm, tạm thời phải gác lại. Hơn nữa, cô phát hiện viên [Tinh Hạch] này dường như không có dị năng thuật.
"Xem ra không phải [Tinh Hạch] nào cũng có thể trích xuất được dị năng thuật." Tề Uyển dự định viết một bài đăng mới để kiếm thêm điểm nhân khí, viết xong sẽ đi lật xem các bài đăng kiến thức cơ bản, học thêm chút kiến thức liên quan. Khu huấn luyện chỉ là lớp huấn luyện cấp tốc cho lính mới, lại miễn phí, quốc gia có trợ cấp vật tư, nhưng ở đây không học được những thứ đặc biệt toàn diện. Muốn học chuyên sâu phải đến học viện dị năng, có hai hình thức giảng dạy là offline và online, đều phải tự trả phí! Học phí cụ thể của học viện offline Tề Uyển chưa tra cứu, nhưng chắc hẳn là con số cô không trả nổi. Còn học online thì có thể dùng điểm cống hiến mua khóa học, học tập có mục tiêu, tự mình lĩnh hội, tự mình luyện tập.
Mở lại diễn đàn, Tề Uyển đã bị một bài đăng mới làm lóa mắt, có người đang bóc phốt cô trên diễn đàn!
Tiêu đề: Quán chủ Đao Đao vào nói chuyện!
Bài đăng có đăng hình, chính là con dao găm của cô, bên cạnh có thuyết minh vật liệu liên quan. Giữa các hàng chữ đều lộ ra sự chán ghét tràn đầy: rác rưởi, vô cùng rác rưởi, chủ thớt bị lừa mất mười [Linh Ngọc]. Chủ thớt rất tự tin, đăng bài không cần ẩn danh, cho nên Tề Uyển cũng biết người khiếu nại mình là ai: [Tử Lôi Nguyên Tôn]!
Phía dưới có không ít người trả lời, Tề Uyển còn thấy được mấy ID từng xuất hiện trong bài đăng của cô.
[Vong Trần Thánh Tôn]: "Mười [Linh Ngọc] không đắt, thật lâu rồi không thấy được vật phẩm bình thường như vậy, cảm ơn [Tử Lôi] đã cho chúng tôi mở mang tầm mắt."
[Đông Hải Long Tôn]: "Đây là "bảo bối" tồn tại bao nhiêu vạn năm rồi vậy?"
[Thương Viêm Dược Tôn]: "[Tử Lôi], dao găm mười [Linh Ngọc] chuyển cho tôi."
Có người trả lời [Thương Viêm Dược Tôn], hỏi hắn mua con dao găm rác rưởi đó làm gì. Thương Viêm trả lời đối phương: "Hoài niệm!"
[Tử Lôi Nguyên Tôn] liền trả lời bình luận của Thương Viêm một cách mỉa mai: "Già rồi lẫn thẫn à, thứ đồ bỏ đi này không phải là ngươi bán cho bản tôn đấy chứ?"
Đây là sợ mình bóc phốt lại bị người khác vạch trần làm mất mặt, cho nên vội vàng không chờ được muốn đòi lại thứ rác rưởi đó sao? A, không phải đã kiên quyết từ chối rồi à, bây giờ lại muốn đòi lại với giá gốc, không có cửa đâu. Tề Uyển lại trả lời hắn một câu: "Một nghìn thì lấy đi!"
[Thương Viêm Dược Tôn]: "... Có bệnh lão phu kê đơn thuốc cho, đừng ngày nào đó phát bệnh nặng lại tự đánh chết mình!"
Bài đăng mới đăng chưa được bao lâu, người trả lời không nhiều lắm, Tề Uyển rất nhanh lật đến cuối, cũng trả lời bài đăng một cách lễ phép thỉnh giáo: "Chủ thớt, các vị dùng cái gì để chụp ảnh tải lên vậy?" Đăng xong liền ngoan ngoãn ngồi chờ hồi phục. Nàng thề, nàng thật sự không tìm được chức năng chụp ảnh, nếu có thể tải hình ảnh lên, sau này đăng bài nhất định sẽ sinh động hơn rất nhiều.
[Tử Lôi Nguyên Tôn] thật sự đã trả lời cô: "Chụp ảnh tải lên? Cách nói này mới mẻ thật. Bản tôn nếu không hiểu sai, đạo hữu muốn hỏi chắc là thao tác đá sao chụp, đá sao chụp cũng không biết sao?"
Tề Uyển đã tê rần!
Phía dưới bài đăng này lại có người trả lời. Có vị tên [Nửa Sương Tiên Tử] cũng đăng hình, là hình một miếng cơm nắm đã cắn dở, phía sau kèm theo dòng chữ: "Mượn bài đăng của [Tử Lôi] hỏi một câu, quán chủ Đao Đao là vị tôn giả nào vậy? Đây là đồ vật của vị diện cấp thấp phải không? Tuy rằng không chứa linh khí, nhưng vị cũng không tệ lắm, đã lâu không ăn được đồ vật mang hương vị khói lửa nhân gian của vị diện cấp thấp."
Bình luận của [Nửa Sương Tiên Tử] rất nhanh trở nên náo nhiệt, mọi người đều đang hỏi vị cơm nắm của [Nửa Sương Tiên Tử], còn có người chạy lên [Quảng Trường Diễn Đàn] tìm, quay về báo là không tìm thấy [Sạp Đao Đao]. Bình luận này còn kèm theo phản hồi của [Tử Lôi Nguyên Tôn]: "Diễn đàn Linh giới xuất hiện đồ vật cấp thấp như vậy, diễn đàn không quản sao?" Lại hỏi: "Thật sự ngon vậy sao?"
[Nửa Sương Tiên Tử] trả lời người khác: "Vị không tồi, thỉnh thoảng nếm thử cho biết thì được, tạp chất quá nhiều, không thích hợp cho chúng ta ăn nhiều. Ta mua hai cái cơm nắm còn có một miếng gọi là bánh nén khô, ai biết bánh nén khô là vật gì không?"
Mọi người thảo luận nhiệt liệt, Tề Uyển đóng diễn đàn lại, kiểm tra ba lô, quả thật đã có thêm một nghìn [Linh Ngọc]. Nàng thấp thoáng có chút hiểu ra, có chút chấn động... Diễn đàn Linh giới, biết đâu thật sự kết nối đến Linh giới.
Vừa lúc Cửu Vĩ Hồ Tiên trả lời cô: "Trò chơi gì? Đây không phải là diễn đàn Linh giới sao?"
Tề Uyển bất lực trả lời một câu: "Biết rồi, cảm ơn." Lại nhìn chằm chằm biệt danh đối phương trầm mặc một lúc lâu, thử thăm dò hỏi: "Chuột biến dị là định ăn sao? Thích khẩu vị gì?"
Cửu Vĩ Hồ Tiên: "Ăn ăn ăn, tốt nhất là chuột biến dị đời đầu. Hương vị chuột biến dị đời đầu là tươi ngon nhất, thịt tươi mới săn chắc, vừa không giống chủng loại trước khi biến dị chứa quá nhiều tạp chất, lại không có mùi hôi thối chua chát sau nhiều lần biến dị. Nếu có thể trực tiếp cung cấp đồ ăn chín ta có thể thu mua giá cao, hấp, thịt kho tàu, nướng than đều được..."
Tề Uyển chưa từng ăn thịt chuột biến dị. Quốc gia cấm tự mình mổ thịt ăn vì sợ thịt chuột chứa virus gì đó dẫn đến lây nhiễm. Loại đã qua xử lý thì dân thường ăn không nổi, còn dị năng giả thì thiên về thịt heo dê bò được quốc gia nuôi dưỡng an toàn hơn, rất ít người đụng vào thịt chuột biến dị. Thịt thú biến dị trong cửa hàng cũng ít, cần dùng điểm cống hiến để đổi.