"Phải thêm tiền?" Sở Kỳ Ngọc thuận miệng chêm vào.
Hệ thống 002: [Phải đợi nó lớn lên đã, thêm bao nhiêu tiền cũng vô dụng. ]
Ánh mắt Sở Kỳ Ngọc dừng trên "gậy gỗ" trong tay, sắc mặt có chút lo lắng. Cây giống Ước Nguyện trông thế này, đừng nói đến chuyện lớn lên, ngay cả chuyện nảy mầm nổi hay không cô cũng thấy nghi ngờ.
Nhưng nghĩ đến câu trả lời khi nãy của 002, Sở Kỳ Ngọc cảm thấy mình vẫn còn có thể cố gắng thêm chút nữa.
"Cái này trồng thế nào? Trồng ở đâu thì tốt hơn?"
Hệ thống 002 quét toàn bộ hành tinh một lượt rồi đáp: [Trồng chỗ nào cũng được, ở đâu cũng như nhau. Cắm xuống đất là được. ]
Tuy cây giống Ước Nguyện này trông hơi kỳ lạ, nhưng chắc quá trình sinh trưởng của nó cũng không đến nỗi có vấn đề gì.
"Dễ vậy luôn à?" Sở Kỳ Ngọc hơi bất ngờ, nhưng vẫn làm theo lời hệ thống, chọn một mảnh đất gần đó rồi cắm cây gậy xuống.
Hệ thống 002: [Hình như ký chủ cắm ngược rồi. ]
"Hình như?"
Sở Kỳ Ngọc nghi ngờ hỏi, sao cô cảm thấy thái độ của 002 khi nhắc tới cây giống Ước Nguyện này cứ là lạ.
Hệ thống 002: [Hệ thống xác nhận, đúng là cắm ngược. ]
Sở Kỳ Ngọc liền rút ra, đổi đầu khác cắm lại.
Hệ thống 002 chần chừ: [Vẫn là... Cắm ngược. ]
"Cả hai đầu đều ngược thì chẳng lẽ phải trồng... Nằm ngang à?"
Sở Kỳ Ngọc cười khẩy nói.
Vì đã bỏ qua hai khả năng kia không thể được, nên cuối cùng chỉ còn cách này, dù nghe có vẻ không hợp lý lắm.
Khi Sở Kỳ Ngọc đặt cây giống Ước Nguyện – thực ra chỉ là một cây gậy gỗ – nằm ngang trên mặt đất, ngay sau đó một cảnh tượng khó tin đã xảy ra.
Cây gậy dài nhanh chóng co lại, biến thành một khối hình bầu dục to bằng bàn tay, rồi trực tiếp chui sâu vào lòng đất, biến mất không một dấu vết.
Sở Kỳ Ngọc sững người, lập tức hỏi: "Chuyện gì xảy ra vậy?"
Hệ thống 002: [Nhiệm vụ "gieo cây Ước Nguyện" đã hoàn thành. Ký chủ có thể mở giao diện nhiệm vụ để nhận thưởng. ]
"Thế là xong rồi á?" Sở Kỳ Ngọc ngơ ngác.
Mấy món đồ của hệ thống Đào Nguyên sao món nào cũng thần kỳ vậy? Cái cây giống này lại còn biết biến hình nữa sao?
Phần thưởng nhiệm vụ là một cái cuốc vĩnh viễn không hư hỏng, kèm theo một chén nước linh tuyền (dùng cho thực vật, không thể uống, nếu uống sẽ phải tự chịu hậu quả).
Sở Kỳ Ngọc nhìn dòng mô tả chén nước, khóe miệng co giật, rồi hỏi:
"Chén nước này là để tưới cây Ước Nguyện đúng không?"
Hệ thống 002: [Đúng vậy, có thể thúc đẩy nó lớn nhanh hơn. ]
Sở Kỳ Ngọc lập tức tưới hết chén nước vào chỗ cây giống vừa biến mất. Đất nhanh chóng thấm nước, rồi như bị hút khô, trở lại trạng thái khô cằn như cũ.
Một lát sau, một mầm cây nhỏ nhô lên khỏi mặt đất, cao chừng bằng ngón tay. Trên thân có hai chiếc lá trơn mượt như ngọc, ở giữa là một chồi non xanh mướt, trông mong manh đến mức chỉ một cơn gió nhẹ cũng có thể thổi bay.
Sở Kỳ Ngọc nhạy bén nhận ra một điều khác biệt, linh khí xung quanh... Hình như nhiều hơn trước? Nếu ban đầu chỉ là lưa thưa như sợi tóc, thì giờ ít nhất cũng dày gấp mười lần.
Cô lập tức nhìn mầm cây nhỏ với ánh mắt nóng rực: "Tôi nhất định sẽ chăm sóc cậu thật tốt!"
Lúc này, hệ thống 002 cũng lên tiếng: [Ký chủ có thể khai hoang đất xung quanh cây Ước Nguyện, lấy đó làm trung tâm để bắt đầu kế hoạch nâng cấp Đào Nguyên. ]
Sở Kỳ Ngọc gật đầu. Cô đã bắt đầu quen với trọng lực ở đây, liền bước sang một bên, cầm lấy cái cuốc vừa được thưởng để chuẩn bị bắt tay vào việc, nhưng lại bị 002 ngăn lại.
"Sao thế?" Cô hỏi.
Hệ thống 002: [Sau này cây Ước Nguyện sẽ lớn rất cao, đề nghị ký chủ bắt đầu khai hoang ở vị trí cách xa 10 mét. ]
"Được rồi."
Sở Kỳ Ngọc gật đầu, chậm rãi bước lùi ra xa, ước lượng khoảng cách một cách cẩn thận, rồi mới giơ cuốc lên, chuẩn bị chính thức bắt đầu công cuộc khai hoang của mình.
Trong phần giới thiệu nhiệm vụ đã ghi rõ, cô phải tự mình khai hoang. Huống hồ hiện giờ cũng chẳng có công cụ hỗ trợ nào khác, coi như là rèn luyện thể lực vậy.