Hệ thống 002 đột ngột im lặng, Sở Kỳ Ngọc cúi xuống nhìn cây gậy gỗ trong tay, trên mặt hiện lên vẻ nghi ngờ:
"Đây là cây giống á? Cây giống nhà ai mà trông như thế này cơ chứ?"
Hệ thống 002 đáp: [Là sản phẩm của hệ thống Đào Nguyên. ]
Sở Kỳ Ngọc hơi nhếch môi: "Tôi nghi ngờ cậu đang đùa giỡn với tôi đấy."
Hệ thống 002: [002 tuyệt đối không lừa ký chủ. Xin hãy yên tâm, tôi là hệ thống chính quy. ]
Nghe vậy, Sở Kỳ Ngọc lật qua lật lại cây gậy gỗ trong tay, nhưng vẫn chẳng thấy nó cây giống giống ở chỗ nào.
Cô nghĩ, có lẽ cây giống do hệ thống Đào Nguyên tạo ra nên trông hơi khác thường cũng nên.
"Biết rồi."
Sở Kỳ Ngọc thu lại ánh mắt nghi ngờ. Hệ thống Đào Nguyên vốn đã vượt ngoài phạm vi hiểu biết của cô, nên nếu cây giống do nó tạo ra có phần kỳ lạ thì cũng không có gì lạ.
Cô vuốt nhẹ cây gậy trong tay, rồi hỏi: "Nếu đây là cây giống, vậy tôi phải trồng nó à?"
Hệ thống 002: [Đúng vậy. Ký chủ vui lòng chờ một lát. Hệ thống đang cập nhật giao diện, dự kiến mất khoảng mười phút. ]
Ngay khi vừa nói xong, giao diện trước mắt lập tức biến mất. Sở Kỳ Ngọc vội vàng hỏi thêm:
"Cậu nói cây này là cây Ước Nguyện, vậy tác dụng của nó là gì? Có thể dùng để ước nguyện thật à?"
Nhưng hệ thống 002 không phản hồi, như thể cùng với giao diện đồng thời bước vào trạng thái cập nhật. Nếu không phải cô còn đang cầm cây gậy gỗ trong tay, à không... Đúng hơn là cây giống Ước Nguyện – thì cô đã nghĩ mình vừa trải qua một ảo giác.
Nghĩ tới việc hệ thống bảo phải mất mười phút để cập nhật xong, Sở Kỳ Ngọc quyết định tranh thủ làm luôn công việc ban đầu định làm – đến khoang điều khiển của tinh hạm xem tình hình ra sao.
Dựa theo ký ức, cô tìm đường đến khoang điều khiển. Vừa bước vào, cô vô tình chạm phải thứ gì đó. Cúi đầu nhìn xuống thì thấy một tấm ngọc bài, trên đó khắc ba chữ: Sở Kỳ Ngọc.
Nếu cô nhớ không nhầm, đây là mệnh bài chỉ những gia tộc lớn trong thế giới này mới có.
Sở Kỳ Ngọc đang quan sát mệnh bài thì hệ thống tinh hạm đột nhiên vang lên cảnh báo:
[Tinh hạm tổn hại 57%. Xin nhanh chóng tiến hành sửa chữa... ]
[Cảnh báo! Năng lượng không đủ. Vui lòng thay thế tinh thạch... ]
Cảnh báo đầu tiên không khiến cô bất ngờ. Tinh hạm rơi đột ngột, lại còn va vào thiên thạch, hư hỏng nặng cũng là điều dễ hiểu.
Nhưng cảnh báo thứ hai thì khiến cô nhíu mày. Trong ký ức của cô, trước khi khởi hành đã thay viên tinh thạch mới. Quãng đường từ điểm xuất phát đến hành tinh hoang này không dài, năng lượng tiêu hao lẽ ra chưa đến một nửa. Sao bây giờ lại báo hết?
Sở Kỳ Ngọc giơ tay xoa trán, ký ức lúc tinh hạm rơi xuống hiện rõ trở lại, cũng chính là vì năng lượng bất ngờ cạn sạch, lại thêm hệ thống điều khiển trung tâm xảy ra sự cố.
Nghĩ đến đây, ánh mắt cô tối lại.
Dựa theo ký ức, những người có thể động tay vào tinh thạch thì rất nhiều, nhưng muốn can thiệp vào hệ thống điều khiển trung tâm... Chỉ có một người.
Người đó không chỉ là người giới thiệu hành tinh hoang này, mà còn là kẻ đã lừa nguyên chủ mua nó – cũng chính là người bạn tốt duy nhất của nguyên chủ.
Sở Kỳ Ngọc lại một lần nữa ghi nhớ cái tên đó. Cô bước tới bàn điều khiển, dựa theo ký ức mở khoang chứa tinh thạch năng lượng, lấy viên cũ ra rồi thay bằng viên tinh thạch dự phòng vào.
Tinh thạch dùng cho tinh hạm có màu xanh biển, càng tinh khiết thì chất lượng càng cao. Tinh hạm chỉ dùng được tinh thạch từ loại thượng phẩm trở lên.
Nhưng viên tinh thạch trong tay Sở Kỳ Ngọc lại có màu sắc nhạt đến mức gần như trong suốt. Chính vì thế, cô mới phát hiện ra điểm bất thường của nó.
Ở giữa viên tinh thạch là một khoảng rỗng. Nhìn kỹ hơn, Sở Kỳ Ngọc còn phát hiện một đường nối mảnh gần như không thể thấy bằng mắt thường – dấu vết cho thấy có người đã dùng thủ pháp đặc biệt cắt viên tinh thạch ra, rút sạch phần lõi bên trong, rồi ghép lại như cũ một cách tinh vi.
Ánh mắt Sở Kỳ Ngọc dừng lại trên màn hình bên cạnh, bảng nhật ký hoạt động của tinh hạm. Ngay sau dòng thông báo "thay tinh thạch năng lượng thành công" là một loạt thông tin liên quan đến việc sử dụng khoang trị liệu.
Khoang trị liệu cần tiêu hao năng lượng để vận hành. Khi năng lượng tích trữ trong khoang dùng hết, nó sẽ tự động kết nối với hệ thống tinh hạm để tiếp tục tiêu hao năng lượng chung. Một khi năng lượng trong tinh thạch bị hút cạn, viên đá sẽ vỡ vụn thành bụi phấn.
"Tính toán cũng khéo thật."
Sở Kỳ Ngọc nhìn viên tinh thạch trong tay. Nếu không phải cô xuyên tới đây, với tình trạng của nguyên chủ thì e rằng cái khoang trị liệu kia sẽ cứ tiếp tục sử dụng mãi, cho đến khi năng lượng trong viên tinh thạch bị rút cạn sạch.
Kiểm tra xong trung tâm điều khiển và xác định được vấn đề, Sở Kỳ Ngọc nghe thấy giọng của hệ thống 002 vang lên.
[Hệ thống đã cập nhật giao diện xong. ]