Nhận xong nhiệm vụ, Sở Kỳ Ngọc không nhịn được hỏi: "Chẳng lẽ là muốn dựa vào tôi để trồng đầy đủ mọi thứ trên hành tinh hoang này sao?"
Biết đâu ngoài trồng những thứ này, nó còn cần cô đào sông, tạo núi thì sao?
Nếu thật sự có yêu cầu như vậy, trong khoảnh khắc nào đó, thậm chí Sở Kỳ Ngọc thấy mình muốn bỏ việc rồi.
Tuy nhiên, hiện tại cô chỉ mới nghĩ thế thôi. Dù làm những việc này khá mệt, nhưng khi thực lực cô tăng lên, trồng đủ loại thực vật khắp hành tinh hoang, có khi cô còn có thể tạo núi đào sông được.
Hệ thống 002: [Nhiệm vụ cố định cấp thấp tương đối đơn giản, phần thưởng cũng khá khiêm tốn. Nhiệm vụ trung cấp và cao cấp thì khác, không đến mức bắt ký chủ phải khai hoang cả hành tinh hoang đâu. ]
Nghe hệ thống 002 nói, Sở Kỳ Ngọc bắt đầu có chút mong chờ nhiệm vụ trung cấp và cao cấp sẽ như thế nào, nhất là phần thưởng.
Nếu không cần cô khai hoang cả hành tinh hoang, liệu có phải điều đó cũng đồng nghĩa phần thưởng của những nhiệm vụ đó có thể mang lại hiệu quả lớn hơn?
Nhận hạt giống cỏ từ nhiệm vụ "Trồng một bãi cỏ", Sở Kỳ Ngọc theo gợi ý nhiệm vụ rải hạt quanh mảnh đất hoang, rồi tưới lên đó nước linh tuyền dành riêng cho thực vật đã được pha loãng.
Từ ngoài vào trong, những ngọn cỏ xanh non mềm mọc lên, cao bằng ngón tay cái thì ngừng phát triển. Mùi hương nhè nhẹ của cỏ xanh khiến ai hít vào cũng cảm thấy dễ chịu, tinh thần theo đó mà thư thái hơn rất nhiều.
Nhận ra tác dụng này, Sở Kỳ Ngọc biết những cây cỏ này không phải cỏ thường, đồng cỏ bình thường không có tác dụng an thần.
Khi trồng đến gần cây non Ước Nguyện, Sở Kỳ Ngọc bỗng dừng lại, ánh mắt chăm chú nhìn cây Ước Nguyện vẫn còn nhỏ bé.
"Hả... Có phải lá cây này đang cử động không?" Cô nhớ vừa rồi lá cây không hướng về phía này mà?
Sở Kỳ Ngọc tiếp tục rắc hạt giống cỏ lên những khoảng đất trống còn lại, đồng thời quan sát cây ước nguyện.
Sau khi đi một vòng nữa, Sở Kỳ Ngọc chắc chắn rằng mình không nhìn nhầm – lá cây non Ước Nguyện thật sự đang cử động, di chuyển theo hướng đi của cô. Cô có cảm giác như cây non Ước Nguyện đang nhìn mình, ánh mắt dõi theo từng bước chân, nên lá cây mới nhúc nhích như vậy.
Nhận ra điều này, Sở Kỳ Ngọc dứt khoát dừng động tác lại, hỏi 002:
"Tôi cảm thấy cây non Ước Nguyện đang nhìn tôi, chẳng lẽ cây non Ước Nguyện này có linh trí sao?"
Hệ thống 002: [Chờ một lát, tôi kiểm tra một chút. ]
Kết quả kiểm tra rất nhanh đã có, cho thấy trên cây non Ước Nguyện có dao động linh trí. Thông tin chi tiết hơn thì cần cô tăng cấp mới có thể xem được.
Nghe Hệ thống 002 nói xong, Sở Kỳ Ngọc hiểu rõ gật gật đầu, rồi dùng ngón trỏ khẽ chạm vào chiếc lá non của cây non Ước Nguyện:
"Mau lớn lên nhé."
Chiếc lá hơi cuộn tròn lại, dường như hiểu được ý của Sở Kỳ Ngọc, rồi lại mọc thêm một chiếc lá non nữa.
Sau khi rải hết số hạt cỏ còn lại, quanh gốc cây non Ước Nguyện vẫn chừa ra một khoảng đất trống.
Điều này giúp Sở Kỳ Ngọc bớt lo – trước đó cô từng nghĩ nếu xung quanh toàn là cỏ thì sẽ khó nhận ra cây Ước Nguyện, lỡ chân giẫm phải thì không ổn.
Làm xong tất cả những việc này, Sở Kỳ Ngọc đã chẳng còn chút sức lực nào, thậm chí lười đến mức không muốn mở giao diện xem phần thưởng nhiệm vụ. Cô ngồi lên phi thuyền khí cao cấp, quay về tinh hạm.
Vừa về đến tinh hạm, trọng lực đột ngột khôi phục, Sở Kỳ Ngọc cảm thấy cả người thả lỏng.
Tìm được phòng tắm trong tinh hạm, Sở Kỳ Ngọc tắt điều khiển trọng lực trên bộ đồ ổn định nhiệt độ. Đang định cởi quần áo thì cô chợt khựng lại.
"Lúc tôi tắm, cậu sẽ không nhìn trộm đấy chứ?"
Sở Kỳ Ngọc hỏi, đồng thời tự hỏi không biết hệ thống có giới tính không. Nghe giọng của 002 thì có vẻ là nam?
Hệ thống 002: [Tôi là hệ thống đứng đắn! Tuân thủ quy định riêng tư, khi cần thiết sẽ tự động ngủ đông. ]