002 không nói ra một điều khác mà nó ngấm ngầm cho là nguyên nhân quan trọng hơn: Vật họp theo loài.
Có lẽ ngoài may mắn của ký chủ, điều này còn liên quan đến chính bản thân cô – một người luôn chăm chỉ. Ít nhất theo những gì hệ thống 002 biết, trong số rất ít chuột tinh con cần cù, chưa từng có con nào lại nhận phải một chủ nhân lười biếng.
Sở Kỳ Ngọc nghe vậy bật cười, trong lòng không biết vì sao khi nghe 002 nhắc đến may mắn của mình, cô lại cảm thấy có chút gì đó liên quan với cây non Ước Nguyện, liền ngẩng đầu nhìn nó rồi hỏi:
"Cây Ước Nguyện ngoài có thể thực hiện ước nguyện, có tác dụng gì khác không? Ví dụ như tăng may mắn?"
Tuy có phần hơi lạ tại sao ký chủ lại hỏi như vậy, hệ thống 002 vẫn giải thích nghiêm túc: [Không có, cây Ước Nguyện chỉ thực hiện nguyện vọng dựa trên năng lực của nó, trừ khi lá cây bị tiêu hao đến mức phải dùng cùng loại vận khí mới có thể hoàn thành nguyện vọng đó. ]
Sở Kỳ Ngọc khẽ gật đầu, có vẻ là cô nghĩ nhiều rồi.
Cô mở tinh não xem thời gian, Sở Kỳ Ngọc không tiếp tục làm nhiệm vụ nữa.
Hiện tại nhiệm vụ trong tay cô ngoài "Trồng ruộng Hồ Lô Vân Nguyệt năm màu (Thời hạn: 7 ngày)" và "Giành chiến thắng 5 trận Chiến Trường Tinh Nguyên".
Ngoài ra, còn có nhiệm vụ chính sau khi hoàn thành "Trồng một ruộng hoa Thanh Linh lớn".
[Sở hữu 10 mảnh vườn rau (tiến độ hiện tại 4/10). ]
[Thu hoạch mật hoa Thanh Linh *10 và Hồ Lô Vân Nguyệt *10. ]
Hai nhiệm vụ này, cái trước tương đối đơn giản, cô chỉ cần khai hoang thêm sáu mảnh đất hoang và trồng 6 túi hạt giống rau củ ngẫu nhiên còn lại là có thể hoàn thành. Còn cái sau thì cần đợi hoa Thanh Linh nở, cũng như Hồ Lô Vân Nguyệt nở hoa mới có thể hoàn thành.
Nhìn hoa Thanh Linh lại cao hơn trước nhiều, Sở Kỳ Ngọc tắt tinh não, lấy phi hành khí cao cấp của mình ra ngồi lên.
Không phải cô định về tinh hạm, mà lấy ra túi hạt giống cỏ Lam Oánh, rồi rải quanh khu vực bãi cỏ bên ngoài, chính là quanh khu vực đồng ruộng đã được khai hoang.
Tất nhiên, căn cứ vào nhắc nhở của hệ thống, cô tránh rải lên những mảnh ruộng đó, thay vào đó rải vào các khe hở giữa các ruộng, bao gồm cả những khu chưa khai hoang bên kia.
Sở Kỳ Ngọc ngồi trên phi hành khí cao cấp nhanh chóng rải hết một túi hạt giống cỏ Lam Oánh, loại cỏ này ngoài đẹp ra không có tác dụng gì khác, không mọc lung tung, nhưng mọc ra rồi cũng không héo úa.
Nhìn Sở Kỳ Ngọc làm như vậy, hệ thống 002 đoán: [Ký chủ định sử dụng thời tiết mưa nhỏ cục bộ rồi à?]
"Đúng." Sở Kỳ Ngọc gật đầu, lại ngồi phi hành khí cao cấp bay về phía ruộng Hồ Lô Vân Nguyệt.
Đến nơi, cô thấy một khu vực bị sương mù dày đặc bao phủ liền hơi nhíu mày, độ dày của lớp sương này vượt xa dự đoán của cô.
Hệ thống 002 thấy vậy nhắc nhở: [Ký chủ không cần lo lắng, sương mù không ảnh hưởng đến việc con người đi vào. Chỉ là ký chủ cần cẩn thận, đừng để bị lạc bên trong. ]
Đôi mày Sở Kỳ Ngọc giãn ra, cô bước xuống khỏi phi hành khí cao cấp rồi đi vào làn sương mù dày đặc. Vừa mới tiến vào, cô lập tức nhắm mắt lại, không dựa vào thị giác để định hướng, mà dùng cảm nhận và trực giác để tìm đường.
Đi được một đoạn, cô dừng lại, cúi người rải dung dịch dinh dưỡng cấp trung xuống mặt đất. Sau đó, cô cẩn thận trồng hạt giống Hồ Lô Vân Nguyệt vào đúng vị trí đã chọn sẵn.
[Chúc mừng ký chủ có được một khu ruộng Hồ Lô Vân Nguyệt lam. ]
Theo tiếng nhắc nhở của hệ thống, Sở Kỳ Ngọc nhìn quanh, nhưng trong làn sương mù dày đặc, tầm nhìn chưa đến nửa mét, cô không thấy bất kỳ dây hồ lô nào cả.
Cô lại đi thêm vài bước, vẫn chẳng thấy gì. Vậy ruộng Hồ Lô Vân Nguyệt lam của cô đâu rồi?
Ban đầu Sở Kỳ Ngọc định mở miệng hỏi 002, nhưng rất nhanh cô đã tự nghĩ ra nguyên nhân: Chắc do bản vẽ quy hoạch!