Chương 47

Kế Thừa Hành Tinh Hoang Ta Bạo Hồng

Thất Tiểu Cửu 06-09-2025 11:58:21

Thu hồi ánh mắt, Sở Kỳ Ngọc tiếp tục khai hoang đất hoang, có linh vũ ngày hôm qua nên công việc hôm nay nhẹ nhàng hơn rất nhiều, tốc độ cũng nhanh và làm vui hơn hẳn. Khi cô khai hoang xong mảnh đất hoang thứ năm cũng chỉ mới tới mười một giờ trưa. Đúng vào lúc cô chuẩn bị bắt đầu khai hoang mảnh đất hoang cuối cùng, phía trên đầu đột nhiên có một bóng râm. Sở Kỳ Ngọc ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện không biết từ lúc nào cây non Ước Nguyện đã lấy vài chiếc lá từ cây bàng đỏ lớn gần đó, dùng rễ cây cuộn lại rồi che chắn ánh nắng mặt trời đang dần trở nên gay gắt cho cô. "Cảm ơn cậu." Sở Kỳ Ngọc đưa tay nhẹ nhàng sờ rễ cây Ước Nguyện, cảm giác se lạnh khi sờ vào khá thoải mái. Rễ cây nhẹ nhàng lắc lư, như đang nói với cô "không cần cảm ơn". Không lâu sau, Sở Kỳ Ngọc khai hoang mảnh đất cuối cùng xong, cô gieo 6 túi hạt giống rau ngẫu nhiên còn lại. [Sở hữu 10 thửa ruộng rau đã hoàn thành. ] Sở Kỳ Ngọc mở giao diện nhiệm vụ nhận phần thưởng. [Nhận được 150 điểm kinh nghiệm, hạt giống Bàn Đào x10, dung dịch dinh dưỡng trung cấp x10. ] Nhìn thấy phần thưởng nhiệm vụ, Sở Kỳ Ngọc đã đoán được sơ sơ nhiệm vụ tiếp theo là gì, trong phút chốc cô đột nhiên thấy hơi thương cho túi tiền của mình. Nếu không có gì bất ngờ thì những hạt giống này sẽ phải trồng cùng với cây non Bàn Đào nhận được hôm qua, khoảng cách đó, năng lượng còn lại của phi hành khí cao cấp chỉ đủ bay qua chứ không đủ bay về. Điều này cũng có nghĩa là cô còn phải mua đá tinh thạch, nghĩ đến giá của nó, Sở Kỳ Ngọc như nhìn thấy tinh tệ kiếm được từ trận đấu hôm qua sắp cất cánh bay đi rồi. Nghĩ đến đây, Sở Kỳ Ngọc quyết định tặng cho gia tộc họ Sở một món quà thật lớn – một món quà nhỏ chắc chắn là chưa đủ để "bày tỏ lòng biết ơn" của cô. Cô phải tặng gấp đôi mới xứng đáng với những gì họ đã "tặng" cho mình. Tin rằng sau khi nhận được món quà lớn mà cô chuẩn bị, gia tộc họ Sở nhất định sẽ cảm nhận được tấm lòng "biết ơn" chân thành của cô. Xem như đây là món quà hồi đáp mà cô dành cho những gì họ đã làm trước kia. Quả nhiên, sau khi Sở Kỳ Ngọc nhận phần thưởng nhiệm vụ, danh sách nhiệm vụ chờ nhận nhanh chóng cập nhật nhiệm vụ mới. [Gieo trồng một vườn Bàn Đào (Thượng) (tiến độ hiện tại 1/20. Thời gian còn lại: 36 giờ). ] "Thượng? Nhiệm vụ này còn có Trung và Hạ nữa sao?" Sở Kỳ Ngọc hoang mang: "Số lượng yêu cầu của nhiệm vụ... 20 cây? Chẳng lẽ tôi phải đi mua 9 cây còn lại ở cửa hàng hệ thống sao?" Hệ thống 002: [Vườn Bàn Đào đương nhiên không chỉ có 20 cây bàn đào, phần còn lại ký chủ có thể trực tiếp mua ở cửa hàng hệ thống, cũng có thể nhận được thông qua việc hoàn thành các nhiệm vụ nhỏ ngẫu nhiên. ] "Nhiệm vụ nhỏ ngẫu nhiên là gì?" Sở Kỳ Ngọc kiên quyết loại bỏ lựa chọn mua ở cửa hàng hệ thống. Nếu lần này dùng điểm tích lũy để mua, vậy còn lần sau thì sao? Rồi lần sau nữa thì sao? Nhiệm vụ ngày càng khó, Sở Kỳ Ngọc cảm thấy e rằng mấy nhiệm vụ về sau cũng sẽ theo kiểu này. Hệ thống 002: [Tất cả đều có khả năng xảy ra, nhiệm vụ cần do ký chủ tự mình khám phá. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ nhỏ, sẽ không nhận được điểm kinh nghiệm, chỉ có thể nhận được vật phẩm tương ứng với yêu cầu của nhiệm vụ chính hiện tại. ] Tự mình khám phá? Sở Kỳ Ngọc nửa hiểu nửa không, nhưng trong đầu đã bắt đầu hình thành vài suy đoán. Còn đúng hay sai, phải thử rồi mới biết. Cô cầm cuốc bước sang một bên, tiếp tục khai hoang. Thấy vậy, cây non Ước Nguyện liền giơ cao chiếc ô tự chế, lặng lẽ di chuyển theo cô, che chở cho cô khỏi ánh nắng gay gắt.