Chương 39

Livestream Dựa Vào Phúc Khí Của Chị Gái Các Đại Lão Đều Muốn Chống Lưng Cho Tôi

Điềm Hải Diêm 12-07-2025 09:41:26

"Vì hái nấm mà chỉ cúi đầu đi mãi vào trong, đến khi phát hiện giẫm phải bẫy thú thì đã muộn." Lục Vân Hi hờ hững kể lại sự việc."Là thế, đúng không?" Triệu Điềm Điềm định giải thích, nhưng lời đến miệng lại nuốt xuống. Những người khác nhìn thứ trong tay cô, lại nhìn vẻ hoảng loạn của cô, còn gì không hiểu nữa chứ? 【Hả? Hả? Hả?】 【Cú twist bất ngờ! Triệu Điềm Điềm vốn không phải đi tìm cừu, mà là mải hái nấm quá nên mới đi sâu vào rừng! Bảo sao Triệu Tử An dặn cô ấy đừng đi quá xa mà chờ tại chỗ, hóa ra là lỗi của chính cô ta à? (xòe tay)】 【Anti-fan đâu rồi, ra chịu trận nào. Tạ Vũ lúc nào cũng bị đổ lên đầu mấy cái tội không đâu, giờ thì sao, im re hết rồi à?】 【Bé cưng của húng tôi đúng là một tiểu mỹ nữ ngây thơ đáng yêu mà, hoàn toàn không có tâm cơ gì hết, chỉ là lừa được cả đám thôi (cười chó). 】 Dưới mái hiên, các khách mời với biểu cảm khác nhau lại rơi vào im lặng, mặt lúc đỏ lúc xanh. Tạ Vũ khẽ cười khẩy, lướt mắt qua Triệu Điềm Điềm đang ôm chặt cây nấm, sắc mặt khó coi. Chưa đợi ai lên tiếng xin lỗi, cậu đã xách áo mưa lên, theo sau Lục Vân Hi bước vào nhà. Nhìn bóng lưng người trước mắt, đuôi mắt Tạ Vũ hơi cong lên, nụ cười hờ hững. Rõ ràng mỗi lần đều chỉ đứng nhìn lạnh lùng, nhưng cuối cùng lại vì cái gọi là công bằng mà lên tiếng giúp cậu. Không, cũng không hẳn là giúp, theo lời cô ấy thì, chỉ là nói thật mà thôi. Ừm, đúng là "người chị công bằng" mà. "Điềm Điềm, sao em có thể làm vậy..." Giọng nói phía sau dần nhỏ lại khi cánh cửa đóng sập Tạ Vũ cũng chẳng thèm bận tâm. Lục Vân Hi trở về phòng thay đồ. Nhờ có áo mưa nên quần áo không bị ướt nhiều, chỉ có gấu quần hơi ẩm. Lấy một bộ đồ mặc ở nhà từ vali, Lục Vân Hi định đi tắm lần nữa thì bất chợt phát hiện ga giường màu xanh đậm bị ướt một mảng. Ngẩng đầu nhìn lên, cô thấy nước đang nhỏ giọt từ trần nhà xuống. Cô đành ôm chăn qua một bên, tạm thời để đó. Sau khi tắm xong quay lại phòng khách, Tạ Vũ đã thay đồ khô ráo, đang ăn cơm. Hai người vẫn chẳng có gì để nói, bầu không khí lạnh nhạt giữa họ khiến khán giả trong livestream sắp đông cứng luôn rồi. Ăn xong, Lục Vân Hi chủ động dọn bát đũa vào bếp. Tạ Vũ vào bếp lấy nước rửa mặt, vừa lúc nhìn thấy cô đang cầm cuốn sổ, lật từng trang. "Hai giọt nước rửa chén, ba gáo nước." Lục Vân Hi làm y như hướng dẫn, không sai một bước."Dầu nhiều thì thêm một gáo nước nóng." Cô mở nắp nồi, múc một gáo nước sôi. Tạ Vũ đứng sau cô, thấy cô cũng làm động tác khuấy nước trong chậu giống hệt mình, nét mặt cậu đầy vẻ bất lực. 【Hahaha, dù chị chưa từng làm việc nhà nhưng có tinh thần học hỏi nha- Thái độ rất tốt, cho một like!】 【Sao lại làm nghiêm túc như đang thí nghiệm thế này? Tự nhiên thấy buồn cười ghê (mặt cún)】 【Tạ Vũ: Thôi để tôi làm cho nhanh đi (thở dài)】 Biết cậu đã tới, Lục Vân Hi lách sang một bên nhường chỗ, thậm chí chẳng thèm liếc cậu lấy một cái. Tạ Vũ múc nước xong, bưng chậu vào phòng tắm, tiện thể gội đầu. Lúc cậu bước ra, Lục Vân Hi cũng vừa rửa bát xong. Nồi niêu sáng bóng, bếp cũng sạch sẽ gọn gàng. "Không tệ." Tạ Vũ khen một câu. "Tiếp tục phát huy." Cuối cùng cũng không phải làm tất cả mọi việc nữa. Lục Vân Hi xem như cũng có chút tình người. Cô đi ngang qua cậu mà không buồn liếc mắt, ôm chăn ra ngoài. Từ lúc xác định khả năng Tạ Vũ là em trai ruột mình rất thấp, thái độ của Lục Vân Hi với cậu liền trở nên cực kỳ bao dung. Nóng nảy, vô lễ thì sao chứ? Không phải em trai cô, cậu là người thế nào hoàn toàn chẳng liên quan gì đến cô.