Livestream Dựa Vào Phúc Khí Của Chị Gái Các Đại Lão Đều Muốn Chống Lưng Cho Tôi
Điềm Hải Diêm12-07-2025 09:41:26
"Chị, em đi nấu cơm đây."
Tổ chương trình đã phân phát nguyên liệu, chiều nay họ vẫn còn công việc phải làm, nếu kéo dài đến tối thì chỉ càng thêm mệt.
"Chị đi cùng em." Hạ Tuyết Vi cầm chặt lọ thuốc mỡ, đi theo em trai vào bếp, trước khi đi còn liếc nhìn đôi chị em kia một cái.
Lục Vân Hi lấy một lọ thuốc khác ra bôi. Người bên cạnh vẫn đứng yên bất động.
Bôi xong, cô vặn nắp, liếc nhìn lọ thuốc mỡ trong tay cậu: "Không cần à? Vậy tôi cất đi."
"Có nói là không cần đâu." Tạ Vũ hoàn hồn, nhanh tay nhét lọ thuốc vào túi, sợ chậm một giây là bị cô lấy mất.
Lục Vân Hi không nhịn được mà bật cười.
Tạ Vũ sững lại một chút, rồi khẽ hừ một tiếng.
【Lục Vân Hi cười đẹp quá, cảm giác như xuân về trên mặt đất, băng tuyết tan chảy, vạn vật hồi sinh vậy. 】
【Bạn miêu tả hay đấy, cho hỏi thi đại học môn văn được bao nhiêu điểm?】
【Ôi trời! Trên nắp lọ thuốc kia có tem chống giả của tập đoàn dược phẩm LD của nước M sao? Hay tôi nhìn nhầm? Mọi người ơi, để tôi giải thích nhé, LD mới là ông trùm y dược thực sự, so với nó thì An Lâm Dược chỉ là nhóc con thôi!】
【Thật hay đùa vậy? Để tôi chụp màn hình rồi lên web chính hãng kiểm tra!】
【Ủa khoan, nếu là thật thì thuốc của Hạ Tuyết Vi đúng là không bằng của Lục Vân Hi rồi, đây là LD đó!】
Hai người một trước một sau bước vào bếp.
Tạ Vũ ghé sát tai cô, dùng giọng chỉ hai người nghe được hỏi: "Tại sao lại nói giúp tôi?"
Cậu đã nghĩ mãi về chuyện này, cũng đưa ra nhiều giả thuyết, nhưng vẫn muốn nghe cô nói thẳng.
Lục Vân Hi rửa sạch tay, cầm dao, bắt đầu xử lý thịt bò.
Cô không ngẩng đầu: "Không phải nói giúp cậu. Người có thành kiến là họ, tôi chỉ nói sự thật thôi."
Trong mắt cô, thuốc mà Hạ Tuyết Vi đưa cũng chẳng khác gì cái gọi là "hàng trôi nổi ba không" của Triệu Điềm Điềm. Thuốc này do chính cô và nhóm nghiên cứu phát triển, nên dĩ nhiên cô không thích nghe người khác chê bai dù chỉ một chút.
Tạ Vũ bật cười khinh miệt: "Cũng công bằng phết nhỉ."
【Haha, nào, mọi người cùng hô lớn! Công bằng tỷ!】
【Đúng là đào trúc tận gốc mà! (cười ngất)】
Tạ Vũ chỉ thấy cô đang cố chấp. Cô hoàn toàn có thể không lên tiếng nhưng lại thẳng thắn đối đầu, làm mất lòng những khách mời khác.
Chẳng lẽ cô không biết làm vậy sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch ra mắt của mình sao?
Hay cô định đi một con đường khác?
Không hiểu nổi tại sao cô lại làm vậy, Tạ Vũ cũng không dám nghĩ sâu thêm. Đi đến ngày hôm nay, cậu đã không còn dễ dàng tin tưởng ai nữa.
Cảm giác bị giẫm đạp lên tấm chân tình, cậu đã chịu đủ rồi.
"Lo chuyện bao đồng." Sợ bản thân mềm lòng, Tạ Vũ lạnh mặt buông một câu rồi ngồi xuống nhóm lửa nấu cơm.
Lục Vân Hi liếc nhìn cậu một cái nhưng không nói gì thêm.
So với những căn nhà khác, chỗ này yên tĩnh nhất. Lục Vân Hi xử lý xong nguyên liệu rồi giao lại phần còn lại cho Tạ Vũ. Ăn cơm xong, cô cũng không nghỉ ngơi, mà tiếp tục ra ruộng làm việc.
Sau khi tách thóc xong, các khách mời dùng xe cút kít chở từng bao lúa đến nhà ông Tôn. Có lẽ vì chuyện buổi chiều, bầu không khí trở nên trầm mặc hơn hẳn, sự phân biệt trong nhóm cũng rõ ràng hơn.
Tạ Vũ đã quen với việc bị cô lập, nên chẳng mấy bận tâm, thậm chí còn thấy yên tĩnh thế này cũng tốt. Nhưng khi nhận ra Lục Vân Hi cũng bị những người khác xa lánh, trong lòng cậu vẫn có chút áy náy.
"Tiểu Lục à! Mau qua đây một chút!"
Bác sĩ thú y vừa gây mê xong cho con chó nhà ông Tôn, chuẩn bị làm phẫu thuật triệt sản thì đột nhiên nhận được cuộc gọi từ trưởng thôn. Hóa ra con lợn nái nhà ông Chu đang khó sinh, bác sĩ được gọi gấp qua đó.