Chương 37: Hoành thánh tam tiên

Tiệm Cơm Nhỏ Kết Nối Vạn Giới

Vãn Tinh Sương 17-07-2025 07:27:17

Mặt Giải Vi không biến sắc, thậm chí còn thấy mức giá này rẻ đến đáng kinh ngạc. Với hoàn cảnh của bọn họ bây giờ, thứ họ phải trả không phải là giá đồ ăn, mà là giá cho sinh mạng của chính mình. Hoành thánh rất tốt, có cả nước lẫn nhân, vừa giúp no bụng vừa bổ sung nước. Cô móc ra hai viên tinh hạch cấp ba: "Chúng tôi có bảy người, cho bảy tô hoành thánh tam tiên trước." "Xin lỗi, quán nhỏ không trả lại tiền thừa." Nam Đồ nói. Cuối cùng cũng nghe được một yêu cầu có phần cứng rắn. Trong lòng Giải Vi lại thầm thở phào. Nếu ngay khi bước vào quán ăn thần kỳ này mà nhận được sự tiếp đón nồng hậu, chăm chút từng li từng tí, thì bất kỳ ai cũng sẽ lập tức cảnh giác, nghi ngờ nơi này là một cái bẫy không hơn không kém. Đối phương cư xử hơi lạnh lùng một chút, ngược lại lại khiến cô thấy an tâm. "Vậy thì mười tô." Kỷ Hạng Minh vốn đã trải qua quy tắc ở đây, bọn họ đều là lính đánh thuê ăn khỏe, bảy người ăn mười tô hoành thánh chẳng phải nhẹ nhàng quá sao? Nam Đồ xoay người đi luộc hoành thánh. Lúc này Tân Hoan có chút kích động, đây là lần đầu tiên cô tiếp đón khách đến từ cùng thế giới với mình, cô rất muốn để mọi người biết Tiệm cơm Nam Lai tuyệt vời ra sao, tay nghề của bà chủ lại phi thường đến mức nào. "Những người khác không vào sao?" Cô hướng mắt ra cửa, rõ ràng là đội lính đánh thuê bảy người, sao chỉ có hai người vào cửa? Dĩ nhiên là sợ gặp nguy hiểm, cả đội tiêu đời. Giải Vi mặt không biến sắc, giải thích: "Trong đội có người bị thương, trên người mùi máu nặng, sợ làm phiền đến chủ tiệm." Tân Hoan cảm thấy Giải Vi thật biết nghĩ cho tiệm, không khỏi thấy gần gũi hơn, chủ động nói: "Chị chu đáo thật đấy." Cô hơi trách móc liếc nhìn Kỷ Hạng Minh: "May mà bây giờ không có khách nào khác, nếu không anh xồng xộc ôm súng bước vào, biết đâu sẽ dọa sợ khách khác rồi!" Tân Hoan lầm bầm: "Phải nhắc chị Nam Đồ làm thêm quy định dành cho khách hàng mới được..." Giải Vi dò hỏi: "Ở đây còn tiếp đón khách khác sao?" "Dĩ nhiên rồi, chỉ cần là khách bước vào cửa, chúng tôi đều tiếp đón. Có khách như mấy người đến từ Thiên Lăng Thành, cũng có từ nơi khác đến, chỉ cần trả tiền, đều là khách của chúng tôi." Cô kín đáo nhắc nhở: "Tính cách bà chủ rất dịu dàng, nhưng nếu ai làm ảnh hưởng đến việc buôn bán của tiệm, cô ấy cũng sẽ nổi giận đó." Giải Vi và Kỷ Hạng Minh nhìn nhau, nghe giọng điệu của nhân viên này, như thể tiệm ăn nằm giữa sa mạc này còn có nhiều khách đến vậy. Mà còn có khách bị súng dọa sợ? Trẻ ba tuổi ở Thiên Lăng Thành cũng chẳng sợ súng nữa là.