Chương 15: Đi chợ

Tiệm Cơm Nhỏ Kết Nối Vạn Giới

Vãn Tinh Sương 17-07-2025 07:26:10

Ngay giây tiếp theo sau khi nhận được tinh hạch cấp ba, Nam Đồ liền bảo hệ thống đổi sang tiền mặt. Thẻ ngân hàng nhanh chóng nhận được khoản tiền 475 tệ. Dù sao thì tiếp đãi khách đến từ thế giới khác vẫn kiếm được nhiều hơn, cho dù mỗi ngày chỉ có một khách hàng như này, cũng đủ để Tiệm cơm Nam Lai tiếp tục duy trì hoạt động. Nhưng trông phản ứng của ông chú hôm nay dường như cũng chỉ là vô tình đi nhầm vào, hơn nữa từ đầu đến cuối đều rất căng thẳng, e rằng khó có thể trở thành khách quen. Nam Đồ có phần tiếc nuối nghĩ vậy. Quả nhiên sau hôm đó trọn vẹn hai ngày, cánh cửa thế giới cũng không đón thêm vị khách thứ hai nào. Nam Đồ cũng từ háo hức ban đầu chuyển sang bình thản. Sáng sớm hôm nay, cô lái chiếc xe ba bánh điện cũ mới mua không lâu chạy ra chợ nông sản mua rau. Nhiều quán cơm để tiết kiệm chi phí nhân công đều để nhà cung cấp rau hoặc các tiểu thương chở hàng đến tận nơi, Tiệm cơm Nam Lai mới mở chưa được bao lâu, lượng tiêu thụ nguyên liệu mỗi ngày quá ít, lại không ổn định. Nam Đồ tự mình đi mua cho linh hoạt hơn, thỉnh thoảng gặp nguyên liệu tươi mới ưng ý, thực đơn trong ngày sẽ phong phú thêm vài món. Cá rô phi hôm nay rất tươi, Nam Đồ ngồi xổm trước sạp ngắm nghía. Chọn cá rô phi, chuyện nó còn nhảy lách tách là điều khỏi phải nói, mắt cá tốt nhất là trong suốt sáng rõ, nếu đục ngầu lồi ra thì hoặc đã chết rồi hoặc đang dần chết. Vảy cá phải sáng bóng trong suốt, cho thấy cá vẫn tiết ra chất nhầy, là dấu hiệu của sức sống. Chủ sạp cá nhiệt tình mời chào: "Em gái mua cá không? Nhìn cá ở sạp bọn anh mà xem, con nào con nấy nhảy như điên, tươi khỏi phải bàn, mang về nhà hấp hay kho đều ngon cực kỳ!" Anh ta kín đáo chỉ vào một con cá bụng to phệ: "Anh thấy con này không tồi đâu, béo mẫm luôn!" Nam Đồ chỉ liếc con cá ấy một cái rồi quay đi chỗ khác. Cá bụng phồng to hoặc là sắp chết hoặc là bị nhồi thức ăn để tăng cân, ai mua là bị lừa. Nhất là cá rô phi, càng phải chọn những con cá gầy chứ không phải cá béo. Cá rô phi loại tốt thường vận động nhiều, thân thon dài hình dòng chảy, ít mỡ, loại này mới ít tanh và thịt chắc. Thấy Nam Đồ không bị dụ, sắc mặt người bán cá vẫn không thay đổi, tiếp tục nói: "Không ưng à? Vậy em nhìn thử hai con này xem, trong lứa này là to nhất rồi, thịt béo, dinh dưỡng cao, cả nhà ăn là vừa đẹp." Nam Đồ còn trẻ, nhiều tiểu thương nghĩ cô không biết chọn nguyên liệu, mỗi lần đi chợ đều phải đối mặt với đủ chiêu trò. Người bán cá lải nhải bên tai đúng là phiền, Nam Đồ nói thẳng: "Cá rô phi to như thế đều là cá già, thịt vừa dai lại không ngọt, anh bán cá bao năm rồi, chẳng lẽ không biết?" Người bán cá toàn là cáo già, bị vạch trần mánh khóe cũng chẳng hề biến sắc, cứ như thể người vừa định gạt cô mua cá già không phải là mình. Nhưng biết Nam Đồ không dễ qua mặt, lần này anh ta không dám nói dư một câu, ngoan ngoãn đem mấy con cá rô phi tươi nặng hơn một cân mà Nam Đồ chọn lên cân, còn hào phóng bớt chút tiền lẻ.