Chương 31

Mỹ Thực: Bày Quầy Bán Cơm Hộp, Chữa Khỏi Chứng Biếng Ăn

Tôn Nghệ Hân 30-09-2025 10:37:13

Lúc này, Lâm Quốc Đống lén lút lấy từ dưới bàn ăn ra mười hộp cơm đã được đóng gói sẵn từ trước. "Con giúp ông chuyện này được không? Ông không vào bệnh viện được, con cầm mấy phần cơm này hỏi giúp ông xem..." "Có ai bị chán ăn không, nhờ con bán giúp ông cho mấy người đó." Khương Dạ ngớ người: "Ơ ông, sao nhất định phải là người bị chán ăn mới được?" Thấy Lâm Quốc Đống không biết phải giải thích sao, cô bật cười thành tiếng. "Yên tâm đi ông, cứ để con lo!" "Chỉ là, bệnh viện Nhân dân số 1 Giang Thành cũng không có nhiều người bị chứng chán ăn đâu." "Tính cả con chắc cũng chỉ có năm, sáu người. Để con đi dò hỏi xem sao." Vừa cầm đống hộp cơm bước vào bệnh viện, Khương Dạ đã sững người lại trước một cảnh tượng đầy kinh dị. Một đám đông mặc đồ bệnh nhân đang ào ra, nhiều người còn cầm sẵn bát đũa trong tay. Ai cũng lo sợ người đến đông quá thì suất cơm của Lâm Quốc Đống sẽ hết, đến lượt mình thì không còn gì để ăn. Lúc này, vài bảo vệ mặc đồng phục nghiêm chỉnh đã chặn trước cổng, dáng đứng hiên ngang, ánh mắt cảnh giác. Đứng đầu là đội trưởng Trần – một người trung niên kéo thấp vành mũ, rồi quay sang căn dặn đồng đội sau lưng: "Anh em, hôm qua lãnh đạo bệnh viện có thông báo là gần đây có một nhóm bệnh nhân tụ tập bất thường ngay cổng bệnh viện." "Chúng ta là bảo vệ, giữ gìn bình yên. Hôm nay nhất định phải điều tra rõ xem chuyện gì đang xảy ra!" Vừa dứt lời, phía sau vang lên một loạt tiếng hô đáp lại: "Rõ, đội trưởng Trần!" Nhưng ngay lúc ấy, cả sáu thang máy ở tầng một cùng lúc vang lên tiếng "đinh" báo đến nơi, khiến mắt đội trưởng Trần càng trợn to hơn. "Trời ơi... đông dữ vậy? Bệnh viện mình đông bệnh nhân tới vậy sao?!" Đám bảo vệ còn lại vốn vừa hô to khí thế, nay đồng loạt lùi lại một bước, đối mặt với dòng người đang tràn ra thì ai nấy đều run rẩy không dám tiến lên. "Mẹ ơi... mình đang mơ hay xuyên không vào thế giới tận thế vậy trời? Không thể nào, tôi còn chưa kịp trữ đồ ăn nữa mà!" Chưa dứt lời thì một bảo vệ khác vung tay đập cho anh ta một phát vào mũi: "Á! Đau! Không phải mơ rồi!" "Đội trưởng Trần, tôi từng làm bảo vệ khu dân cư, khách sạn, cả trung tâm spa nữa. Cảnh gì chưa từng thấy, mà nay cũng phải đổ mồ hôi hột!" "Tôi cũng thế! Cảnh tượng này cứ như phim xác sống! Nhìn cái anh kia chống nạng mà đi kìa, cho ảnh làm diễn viên quần chúng vai zombie là hợp lắm đó!"