Vết thương này không xử lý thì hơi đau, mà dùng Kim Sang Dược thì lại hơi tiếc. Suy nghĩ một lúc, cô quyết định cầu cứu "quần chúng vạn năng".
Mở kênh khu vực, cô gửi tin nhắn: "Cần mua thuốc trị thương thông thường, ai có thì báo giá nhắn riêng."
Trên kênh khu vực, mọi người đang tường thuật trực tiếp tình hình về rương tài nguyên cao cấp.
Tin nhắn của Lý Tư Tĩnh cũng thu hút sự chú ý của một số người.
"Mua thuốc trị thương? Chị Lý bị thương à? Ai mà lợi hại thế?"
"Chị Lý còn bị thương thì đám tép riu chúng ta chẳng phải càng nguy hiểm hơn sao? Sợ quá."
"Người ta bị thương thế này cũng đáng, rương tài nguyên cao cấp đã vào tay rồi còn gì."
"Ý gì vậy, rương tài nguyên cao cấp đầu tiên bị Lý Tư Tĩnh lấy được rồi á?"
"Thật không? Tình hình thế nào, anh em nào biết chuyện kể nghe với!"...
Ai dè đâu mấy chuyện sau đó lại trật lất hết cả.
Chính cô cũng không ngờ mình lại tự làm mình xao nhãng, Lý Tư Tĩnh đành bất lực thở dài, xem ra chỉ có thể chịu đựng thôi.
Vết thương nhỏ của mình không có thuốc chữa, vậy thì xem thử vết thương của chiếc xe vậy!
Cô xuống xe, đi một vòng quanh ô tô, xem xét kỹ lưỡng. Bên trái và phía sau xe đều có dấu vết bị va chạm.
Cô nhớ vào ngày đầu tiên, lúc mở rương đồ đã nhận được một "Thẻ Sửa Chữa Ô Tô", đúng là thích hợp cho tình huống này.
Nhưng sau khi lấy tấm thẻ ra, Lý Tư Tĩnh lại ngần ngừ một lát rồi cất đi.
[Sao không dùng? Xe thế này xấu quá đi. ] Tinh Diệu thắc mắc hỏi.
Lý Tư Tĩnh đáp: "Xấu thì có xấu thật nhưng không ảnh hưởng đến việc lái xe. Lát nữa chúng ta còn phải đi tìm các rương tài nguyên khác nữa!"
"Khó mà đảm bảo không bị người khác đâm phải lần nữa. Thẻ sửa chữa ô tô chỉ có một tấm, hay là đợi sự kiện này kết thúc rồi hẵng dùng!"
Đúng vậy, tiếp theo, Lý Tư Tĩnh chuẩn bị lại lên đường tìm kiếm rương tài nguyên cao cấp, sách kỹ năng vẫn khá là hấp dẫn.
Tổng cộng có chín rương tài nguyên cao cấp, cô lấy được một, Ngô Ái Quốc lấy một, còn lại bảy rương.
Quy tắc cụ thể của rương tài nguyên cao cấp, cô đã gần như đoán ra được, vừa rồi Ngô Ái Quốc cũng đã thử nghiệm rồi.
Xem ra, lần này cô tìm được nữa thì sẽ không còn hoảng loạn không biết làm thế nào như lần đầu tiên.
Sắp xếp mọi thứ ổn thỏa, Lý Tư Tĩnh chuẩn bị rời khỏi sân vận động, chỉ hơi tiếc là lần này không có thời gian tìm kiếm con quái tài nguyên đặc trưng của sân vận động.
Trước đó nghe người khác nói trên kênh khu vực, quái tài nguyên của sân vận động là một quả bóng đá, nó rất thích đá bóng cùng người khác.
Dừng lại ở cổng sân vận động, Lý Tư Tĩnh suy nghĩ nên đi hướng nào, bên trái là khu trồng trọt, bên phải là trung tâm thương mại.
[Người chơi chú ý, rương tài nguyên cao cấp thứ ba đã bật định vị thời gian thực, thời gian một giờ. ]
[Người chơi chú ý, rương tài nguyên cao cấp thứ tư đã bật định vị thời gian thực, thời gian một giờ. ]
[Người chơi chú ý, rương tài nguyên cao cấp thứ năm đã bật định vị thời gian thực, thời gian một giờ. ]
[Người chơi chú ý, rương tài nguyên cao cấp thứ sáu đã bật định vị thời gian thực, thời gian một giờ. ]
Bốn tin nhắn liên tiếp dồn dập xuất hiện, lập tức đảo lộn mọi kế hoạch chuẩn bị của Lý Tư Tĩnh.
Xem ra không chỉ mình cô phát hiện ra quy luật xuất hiện của rương tài nguyên cao cấp.
Thông qua hai rương tài nguyên đã xuất hiện, những người thông minh đã có thể tìm ra manh mối hữu ích từ những dấu vết đó.
Chỉ là không ngờ người thông minh lại nhiều đến vậy, hành động nhanh đến thế.
Mở định vị thời gian thực ra xem, bốn khu vực có rương tài nguyên bị lấy đi là: khu trồng trọt, khu chăn nuôi, bệnh viện và sở cảnh sát.
Vậy thì các khu vực còn lại có rương tài nguyên chỉ còn nhà máy nước, trung tâm thương mại và công trình biểu tượng.