Chương 40: Nắng nóng cực hạn

Hành Trình Từ Ô Tô Đến Nhà Xe Di Động [Mạt Thế]

Long Tiềm 11-07-2025 05:38:40

Cô quyết định, hai phút, chỉ đợi hai phút thôi, nếu vẫn không có chuyển biến gì rõ rệt, cô sẽ từ bỏ. Hai phút trôi vèo qua, những cú va chạm phía sau ngày càng dồn dập, thậm chí có xe còn cố gắng đâm vào hông xe cô. Quả nhiên là mình đã ảo tưởng rồi sao? Nhìn chiếc xe đang không ngừng áp sát bên trái cửa sổ, Lý Tư Tĩnh cuối cùng cũng từ bỏ. Nhưng từ bỏ cũng phải chọn thời điểm thích hợp. Nhìn ngã tư phía trước, cô quyết định sẽ vứt rương tài nguyên ở giao lộ rồi rẽ phải. Thấy ngã tư ngày càng gần, Lý Tư Tĩnh hạ cửa kính xe xuống. Chủ xe bên cạnh thấy vậy cũng hạ cửa kính và hét lên. "Mau giao rương tài nguyên cao cấp ra đây, mày không thoát được đâu!" Chủ xe chỉ mải bám theo Lý Tư Tĩnh mà không thấy rằng, ở ngã rẽ bên trái gã, mấy chiếc ô tô đang lao tới với tốc độ cao. Nhìn thấy những chiếc xe đang lao tới, mắt Lý Tư Tĩnh sáng lên, lập tức từ bỏ quyết định trước đó, cô kéo kính cửa sổ lên, mạnh mẽ bẻ lái sang phải. Thấy Lý Tư Tĩnh vậy mà còn muốn chạy trốn, chủ xe bên trái cũng bẻ lái sang phải, chuẩn bị đuổi theo chặn lại, đương nhiên không phát hiện ra những chiếc xe đang ngày càng tiến gần đến gã. Lý Tư Tĩnh vừa lái vào làn đường bên phải, chỉ nghe thấy một tiếng "Ầm" vang lên phía sau, sau đó là những tiếng va chạm liên tiếp. Cô lái xe đi xa dần, không kìm được ngoảnh đầu nhìn lại, trong tầm mắt là một biển lửa và cả một gương mặt xinh đẹp đang kinh hoàng thất sắc. Xe của Lý Tư Tĩnh đã đi rồi nhưng vụ tai nạn liên hoàn phía sau cô chỉ mới bắt đầu mà thôi. Mấy chiếc xe lao ra từ bên trái, bắt đầu từ lúc đâm vào chiếc xe đầu tiên, những xe phía sau đều không kịp né tránh, lần lượt đâm vào nhau. "Rầm rầm rầm", như thể tiếng pháo nổ, dù có xe đã phản ứng kịp định phanh lại thì xe phía sau cũng không cho họ cơ hội đó. Thế là hiện trường tai nạn ở ngã tư không ngừng kéo dài về phía sau, đến mấy trăm mét. Nhiều xe như vậy bị kẹt cứng ở đây, những xe phía sau muốn tiếp tục truy đuổi Lý Tư Tĩnh cũng không còn cơ hội nữa. Lý Tư Tĩnh tin vào huyền học, dù sao thì mỗi lần cô gặp xui xẻo từ nhỏ đến lớn đều là bằng chứng đanh thép. Có người thánh nhọ như cô thì cũng sẽ có thánh may mắn, trong cuộc sống, cô cũng gặp không chỉ một lần. Chỉ là chưa có lần nào khiến cô cảm nhận sâu sắc đến thế về sự khác biệt giữa hai loại người này. Thì ra thánh may mắn lợi hại lại có uy lực lớn đến vậy, có thể cứu cô khỏi nước sôi lửa bỏng từ xa. Thực ra lúc gửi tin nhắn, cô đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, kết quả là Chu Thanh Hoan lại mang đến cho cô một bất ngờ lớn như vậy. Đối với vụ tai nạn này, Lý Tư Tĩnh tin chắc trong lòng rằng nhất định là vận may của Chu Thanh Hoan đã phát huy tác dụng, bởi vì mọi thứ quá trùng hợp. Nếu không phải cô nói chuyện với Chu Thanh Hoan, cô đã không mất tập trung, khiến xe phía sau đuổi kịp nhanh như vậy. Nếu không có chiếc xe đuổi kịp chặn ở bên trái thì người gặp phải đoàn xe lúc nãy mà không kịp phản ứng, hẳn là cô rồi! Lý Tư Tĩnh lái xe thêm vài km, cuối cùng cũng hoàn hồn sau cơn chấn động. Lại không nhịn được mà cảm thán: "Mi nói xem vận may của Chu Thanh Hoan này rốt cuộc tốt đến mức nào chứ? Liệu có khi nào cô ấy chưa từng gặp phải quái thú không?" Từ việc Chu Thanh Hoan liên tục dùng bản vẽ đổi lấy thịt với cô, trong lòng cô đã có suy đoán này, qua chuyện hôm nay, cô gần như có thể khẳng định. Tinh Diệu dừng một chút rồi đáp: [Chắc vậy!] "Người khác liều mạng giết quái thú mới có được rương tài nguyên trung cấp, còn cô ấy thì nhặt được dễ như không, đây chính là niềm vui của thánh may mắn sao?" Sự ngưỡng mộ trong giọng nói của Lý Tư Tĩnh gần như có thể đông cứng lại thành vật chất.