Chương 43: Nắng nóng cực hạn

Hành Trình Từ Ô Tô Đến Nhà Xe Di Động [Mạt Thế]

Long Tiềm 11-07-2025 05:38:40

"Vậy mà cũng bị nhận ra à." Tiền Long có chút đắc ý trên mặt. "Nể tình quen biết trước kia, nếu mày chủ động mở cửa xe, tao có thể tha cho mày một lần, cho mày gia nhập đội của tao, nếu không thì..." Dưới cái nóng 45 độ, dù đứng dưới bóng cây, trên người còn dán miếng dán hạ nhiệt nhưng Lý Tư Tĩnh vẫn nóng đến vã mồ hôi. Cô đưa tay lau mồ hôi trên trán, tùy ý ngoắc ngoắc ngón tay, khiêu khích nói: "Không rảnh nghe mày nói nhảm, cùng lên hết đi!" Bị coi thường như vậy, Tiền Long lập tức sa sầm mặt: "Không biết điều, lên!" Vừa nói vừa vẫy tay, ba người cùng lao tới. Lý Tư Tĩnh sở hữu kỹ năng chiến đấu cơ bản, đối mặt với công kích của ba người, cô không còn hoảng loạn như lần đầu nữa. Chân trái lùi nửa bước, nghiêng người tránh cây gậy bóng chày của gã đàn ông bên trái. Thuận tay kéo cây gậy bóng chày của hắn tiến về phía trước một bước lớn, chặn đứng cây mã tấu Tiền Long vung tới. Gã đàn ông bên trái bị cô kéo loạng choạng, Lý Tư Tĩnh thuận thế đá một cước vào mông hắn, khiến hắn lao về phía người đàn ông bên phải. Gã đàn ông bên phải đang vung nửa cây gậy gỗ tới đành phải thu lại để đỡ lấy hắn, hai người ôm nhau ngã ngửa ra sau, lăn thành một cục. Lúc này Tiền Long đã lần nữa giơ mã tấu chém tới, Lý Tư Tĩnh hơi ngửa người ra sau, tránh được lưỡi đao. Rồi tìm cơ hội tóm lấy tay phải cầm đao của hắn ta, dùng cạnh bàn tay chặt mạnh vào huyệt tê trên cánh tay hắn ta, đánh rơi vũ khí. Tiếp đó còn tiến lên một bước, xoay người 45 độ về bên phải, nhấc khuỷu tay trái lên thuận thế xoay một vòng. Khuỷu tay phải đánh thẳng vào mặt Tiền Long, hắn ta bị đánh ngửa ra sau, hai tay ôm lấy mũi miệng, đau đớn kêu lên. Hai người ngã bên cạnh vội vàng đứng dậy, hắn cầm nửa cây gậy gỗ nhặt mã tấu lên rồi đỡ Tiền Long dậy: "Đại ca, anh không sao chứ?" Người còn lại giơ gậy bóng chày lên, lại lao tới. Lần này Lý Tư Tĩnh dứt khoát không cho gã đến gần, một cú xoay người đá ngang, trúng ngay vào hõm eo gã, khiến gã ngã lăn ra đất. Tiền Long bên cạnh lúc này cũng đã hồi phục lại, bỏ tay xuống, khạc ra một bãi đờm lẫn máu. Trong bãi đờm còn có vật gì đó, nhìn kỹ lại, không ngờ lại là hai cái răng. Vừa đỡ đại ca dậy, người anh em kia lại ngã, hắn cầm gậy gỗ đành phải đỡ người còn lại dậy. Trong ba người chỉ còn mình hắn không bị thương nặng, một tay dìu một người, tạo thành sự tương phản rõ rệt với bộ dạng hung hăng lúc trước. Thấy trận đấu kết thúc chưa đầy hai phút, mà người thắng lại là người phụ nữ yếu thế hơn, những người xung quanh đều có chút kinh ngạc. Lý Tư Tĩnh chậm rãi tiến lên một bước, hành động này của cô lại khiến ba người kia sợ đến không kìm được run rẩy, vội vàng lùi lại hai bước. Lý Tư Tĩnh nhướng mày: "Bây giờ trả lại câu nói vừa rồi cho các mày, tự mình mở cửa xe ra, tao sẽ tha cho các mày một lần." "Nhưng chuyện gia nhập đội của tao thì thôi đi, tao không nhận rác rưởi." Cô lại nói thêm. Đối với việc xử trí ba người này thế nào, trong lòng Lý Tư Tĩnh cũng có chút do dự. Bọn họ tuy rất xấu xa nhưng bảo cô ra tay độc ác giết người thì hiện tại cô không làm được. Chỉ là cứ thế thả bọn họ đi thì trong lòng cô cũng không cam tâm, thế là cô nghĩ đến việc lấy gậy ông đập lưng ông. Lấy hết tất cả tài nguyên của bọn họ, sau đó có sống được hay không thì phải xem vào tạo hóa của chính bọn họ. Nghe Lý Tư Tĩnh nói vậy, Tiền Long cười lạnh một tiếng, để lộ cái miệng thiếu hai cái răng cửa: "Mày tưởng mình thắng chắc rồi sao? Đâu biết rằng hai tay khó địch bốn tay." Nói xong hắn ta không đợi Lý Tư Tĩnh kịp phản ứng, liên tục lùi lại, đồng thời lớn tiếng hô: "Mọi người chắc chưa nhận ra cô ta là ai đâu nhỉ! Lý Tư Tĩnh! Nhớ ra chưa?"